Dưới đây là chia sẻ của anh Nguyễn Văn Quyết, 37 tuổi, hiện sống tại TP HCM.
Năm 2006, khi bố tôi chia tài sản cho các con, tôi được một miếng đất 83m2 ở quận Tân Phú (giấy tờ công nhận chỉ 72m2, phần còn lại là diện tích cơi nới). Vì vẫn ở nhà bố mẹ nên tôi cứ để miếng đất đó, mãi đến năm 2010, khi cưới vợ xong, tôi mới xây nhà, một trệt một lầu, có khoảnh sân phía trước. Xây xong căn nhà, chúng tôi nợ bác tôi 50 triệu. Bác tôi sở hữu mấy chục phòng trọ, mỗi tháng thu nhập khoảng 50 triệu nên bảo tôi khi nào trả cũng được, bác không lấy lãi.
Năm 2012, tôi góp vốn cùng bạn mở một quán cà phê. Thiếu tiền, tôi đem nhà thế chấp ngân hàng vay 500 triệu. Việc kinh doanh thất bại, sau 3 tháng, tôi chỉ rút về được 300 triệu, đem trả lại ngân hàng. Còn lại, mỗi tháng, tôi phải trả cả gốc và lãi khoảng 9 triệu đồng. Lương làm cán bộ nhân sự trong một công ty Nhật của tôi vừa đủ để trả tiền ngân hàng. Sinh hoạt gia đình trông chờ vào đồng lương trong một công ty truyền thông hơn chục triệu của vợ. Hàng tuần, tôi vẫn phải xin vợ tiền cà phê thuốc lá, cắt tối đa khoản giao lưu bạn bè khiến tôi rất bí bách.
Sau khi Uber, Grab xuất hiện tại Việt Nam, tôi nghĩ rằng mình có thể tận dụng thời gian rảnh rỗi để chạy xe, vì tôi chủ yếu chỉ làm giờ hành chính. Lúc này, tôi cũng chỉ còn nợ ngân hàng 100 triệu và ông bác 50 triệu, mỗi tháng trả góp ngân hàng 7,5 triệu.
Tôi băn khoăn giữa chuyện vay thêm ngân hàng để mua xe hay bán nhà mình đi, mua nhà nhỏ để có tiền dư, chấm dứt việc nợ nần. Tôi bàn với vợ, vợ không muốn bán nhà dù cô ấy rất hay phàn nàn về chuyện thiếu tiền. Còn tôi thì quá chán cảnh trả nợ ngân hàng hết cả thu nhập của mình nên vẫn nghiêng về phương án bán nhà. Sau đó, vợ tôi đành bảo, nếu tìm được nhà mới thì bán nhà đang ở cũng được.
Tôi bắt đầu nhờ hàng xóm dẫn khách vào xem nhà từ sau Tết 2015, dự kiến bán 1,6 tỷ. Không có ai mua, tôi đành giảm xuống 1,5 tỷ. Gần một năm, tôi tiếp không biết bao nhiêu lượt khách. Họ chỉ vào rồi chê, hết nhà gần sông lại chê ngõ hẹp (ô tô con không vào được), nhà không có giấy hoàn công, đến mức tôi định không bán nhà nữa.
Đúng lúc ấy, ông bạn vẫn hay đánh cờ với tôi bảo có khách muốn mua nhà tôi với giá 1,5 tỷ và ông ấy chỉ cần tôi cho ít tiền cảm ơn tùy tâm chứ không đòi 1% hoa hồng như môi giới chuyên nghiệp. Cả năm không bán nổi nhà, nên nghe vậy tôi mừng lắm, nhận ngay 300 triệu tiền cọc. Tôi dự định sau đó sẽ mua một ngôi nhà 52m2 nằm trên một con hẻm 4m với giá 1 tỷ của một người đồng hương, cũng ở Tân Phú.
Tuy nhiên, việc mua nhà của tôi không thành do các thành viên khác trong gia đình đó không đồng ý bán. Tôi được họ đền bù cho 50 triệu. Nhà tôi thì đã bán, tiền tôi cũng đã lấy để trả hết nợ ngân hàng và bác, tôi cũng đã mua một chiếc xe 5 chỗ đã qua sử dụng, hết 400 triệu.
Ngay sau khi bán nhà, tôi lấy tiền mua ô tô - Ảnh minh họa: pexels |
Gần hai năm qua, cầm 1 tỷ trong tay, vợ chồng tôi tìm mua nhà đất không nổi. Vợ tôi chán nản gợi ý, mua chung cư để an cư nhưng tôi vẫn thích nhà đất, nên chấp nhận đi ra Bình Tân, quận 12 hoặc Hóc Môn mua. Tôi không ngờ, cơn sốt đất đã khiến giá nhà đất ở mấy quận huyện ngoại thành này cũng tăng lên chóng mặt.
Trong khi đó, mục đích mua xe để kiếm thêm của tôi cũng không thực hiện được là bao. Do đi tìm nhà đất để mua nên tôi cũng không có thời gian rảnh để chạy xe kiếm thêm. Tháng chỉ được vài cuốc. Chiếc xe chủ yếu nằm ở trong sân nhà bố mẹ tôi, thỉnh thoảng gia đình có việc đi đâu thì tôi chở. Vợ chồng tôi thuê một căn hộ 40m2 gần nhà bố mẹ, hết 5 triệu/tháng, bằng tiền lãi chúng tôi có được từ số tiền gửi ngân hàng.
Tất nhiên, bây giờ tôi không phải xin tiền vợ để uống cà phê nữa, nhưng tôi vẫn buồn bực vì phải đi ở trọ. Tôi cũng rất "cay" khi nghĩ đến ngôi nhà cũ của mình giờ được mấy ông cò đất định giá 2,8-3 tỷ. Chưa kể, do chuyển sang nhà trọ chật chội, một số đồ dùng từ nhà cũ của tôi đã phải bỏ đi, đem cho hoặc bán rẻ như cái bể cá, bộ bàn ăn....
Thỉnh thoảng, vợ tôi thở dài vì U40 vẫn phải đi thuê nhà. Tôi trấn an bảo giờ không nợ nần, cuộc sống thoải mái hơn trước, nhưng thực ra tôi cũng đang rất buồn vì nếu giá đất nền cứ tăng lên như hiện nay thì không biết bao giờ tôi mới mua được nhà phố tử tế để ở, khi mỗi tháng, hai vợ chồng chỉ tiết kiệm được vài triệu.
Theo ông Phan Công Chánh, tổng giám đốc công ty cổ phần đầu tư Phú Vinh, trong giai đoạn từ năm 2012 đến cuối 2015, thị trường bất động sản Sài Gòn nói riêng và cả nước nói chung rất trầm lắng, thậm chí, chính phủ đã phải kích cầu bằng gói vay ưu đãi 30.000 tỷ. Giá nhà phố trong mỗi năm này, nhìn chung chỉ tăng khoảng 5%. Tuy nhiên, cơn sốt bất động sản năm 2016 và hai cơn sốt hồi tháng 3 và tháng 9/2017 đã đẩy giá đất lên một mức mới. Tùy từng khu vực và loại hình, nhưng so giá cuối năm 2017 với cuối 2015, rất nhiều nhà phố đã tăng gần gấp đôi. Chuyên gia bất động sản cá nhân này cho rằng, trong quản lý tài chính cá nhân, nếu bán bất động sản để mua ô tô chỉ nhằm mục đích tiêu dùng thì không hợp lý. Tuy nhiên, nếu đổi cách đầu tư từ bất động sản sang mua xe để chạy dịch vụ hay cho thuê thì người đầu tư cần tính toán xem dòng tiền thu về có hiệu quả không. "Thực tế, các nhà đầu tư cá nhân hay làm theo kiểu tùy hứng, phong trào. Tôi biết rất nhiều trường hợp khi Uber, Grab mới vào Việt Nam, lúc thị trường đang lên, nhiều người bán đất mua xe, sau một thời gian chạy thấy không hiệu quả lại bán xe, mua đất", ông Chánh nhận xét. |
Hoàng Anh (ghi)
Post a Comment