'Tôi ghét việc bạn mình đến trễ nhất bữa tiệc, xin phép về thật sớm, thậm chí hoãn luôn bữa tiệc chỉ vì vấn đề con trẻ', một bà mẹ người Ailen tâm sự.
Dưới đây là chia sẻ của cô Suzanne Jannese, một bà mẹ người Ailen, về việc từng ghét trẻ con được đăng tải trên trang Babble. Suzanne từng là biên tập viên trong một chương trình dành cho trẻ nhỏ, viết kịch bản truyền hình cho kênh BBC, có nhiều bài viết được đăng tải trên các báo.
Những năm tuổi đôi mươi, trong kế hoạch cuộc đời tôi không hề có chuyện con cái. Ngay từ trẻ, tôi đã mắc chứng sợ sinh nở từ khi xem một đoạn phim về chuyển dạ trong tiết sinh học năm 13 tuổi. Tôi cũng chưa từng trông trẻ và nhìn chung, tôi thấy trẻ con thật phiền toái.
Tôi rất thương hai đứa em họ của mình, một đứa cách tôi tận 11 tuổi còn đứa kia cách bảy tuổi. Nhưng cho dù chúng tôi hay đi ăn với nhau, tôi chưa từng thấy phải có trách nhiệm với chúng ngoài vai trò của một chị lớn. Tôi không có anh chị em ruột và chẳng bao giờ phải thay mẹ trông trẻ để giúp đỡ gia đình.
Tất cả những điều đó khiến tôi dị ứng với ý tưởng có con. Trước đó, tôi thật sự cảm thấy sốc khi nhận được tin bất cứ người bạn nào của mình vừa sinh con. Tôi phát bực khi nghĩ rằng chúng đã gián tiếp đẩy những người bạn thân thiết ra xa tôi hơn.
Tôi ghét sự thay đổi của bạn mình từ việc đến trễ nhất bữa tiệc cho đến việc xin phép về thật sớm hoặc thậm chí hoãn luôn bữa tiệc chỉ vì vấn đề con trẻ. Tôi nổi điên khi phải dùng cà phê ở những nơi đầy các bà mẹ và xe đẩy. Những người bạn hình như xa cách tôi dần, tựa như tới từ hành tinh khác và chỉ có một cách để giải quyết là tự tôi cũng phải có gia đình.
Suzanne thật sự cảm thấy sốc khi nhận được tin bất cứ người bạn nào của mình vừa sinh con. Ảnh minh họa: babble. |
Rõ ràng đó không phải là lý do tôi có con. Nguyên nhân lớn hơn là việc tôi gặp chồng tôi và muốn trở thành một gia đình nhỏ với anh. Thêm vào đó, tôi nhận ra cuộc sống của mình dù rực rỡ nhưng vẫn thiếu đi cái gì đó không thể định nghĩa được.
Tôi và chồng định sẽ dành cả cuộc đời còn lại bên nhau và chỉ tập trung vào công việc, vào đối phương, để nói về thế giới xung quanh và các ước mơ của bản thân, không hơn không kém. Tôi thật sự cảm thấy trống trải một chút cho dù tôi luôn hiểu vì sao mọi người không muốn có con. Họ không muốn là vì họ sẽ có thêm nhiều tiền và nhiều kỳ nghỉ cuối tuần tuyệt vời.
Thật ra, khi nhìn lại, cuộc đời vẫn tiếp diễn và tôi không muốn bị bỏ lại phía sau. Tôi biết việc làm mẹ sẽ không dễ gì phù hợp với mình theo cách tự nhiên. Tôi phải vật lộn để vừa đảm bảo công việc, vừa làm một người mẹ tốt mà không cần mọi người xung quanh giúp đỡ. Cuối cùng, tôi vẫn chọn một bước nhảy vọt.
Tôi không có tận sáu đứa con như Angelina Jolie nhưng cũng đã có hai đứa trẻ kháu khỉnh, đó đã là số nhiều đối với tôi. Không phải ai cũng có mơ ước làm mẹ khi ở tuổi nhỏ vì bạn sẽ thấy kinh khủng và chẳng biết mong chờ gì tốt đẹp ở nó. Đôi khi, tôi tự hỏi cuộc đời đã ra sao nếu tôi không hạ quyết tâm thực hiện một bước nhảy vọt như thế. Nhưng tôi biết nếu không thay đổi trong những khoảnh khắc đó, đời tôi đã không bao giờ được tốt đẹp như bây giờ.
Mộc Miên
Post a Comment