Năm 2012, chị Vivian Leong, 38 tuổi, đang sống ở Singapore, nhận được điện thoại của chồng từ Thượng Hải, Trung Quốc. Anh nói muốn ly hôn.
"Tôi hoàn toàn bị sốc, tâm trí trống rỗng. Tôi hỏi anh ấy tại sao, anh nói rằng chúng tôi không hợp nhau", chị Vivian chia sẻ trên kênh Channel Newsasia.
Chị không hiểu vì sao chồng mình lại có quyết định đó, vì trong suốt những năm chung sống, chị luôn cố gắng để trở thành một người vợ tốt, chăm sóc gia đình, con cái... Và trên hết, chị đau đớn vì vẫn còn yêu anh rất nhiều.
"Tôi mất tất cả hy vọng và cảm thấy cuộc đời không còn ý nghĩa gì nữa", chị Vivian kể lại. Trong giây phút tuyệt vọng, chị đứng trên một chiếc ghế gần cửa sổ, chuẩn bị nhảy xuống dưới.
Chị bần thần định kết liễu cuộc đời cho đến khi giọng nói của cô con gái 7 tuổi vang lên. "Mẹ ơi, mẹ đừng nhảy. Nếu mẹ nhảy, con sẽ nhảy cùng mẹ", cô bé Ivory quỳ xuống đất với hai tay nắm chặt cầu xin.
Chị Vivian và con gái. Ảnh: theasianparent. |
Nghe thấy giọng con, chị Vivian như bừng tỉnh. "Khi ấy, trái tim tôi đau đớn, tôi quỳ xuống, ôm lấy con và khóc. Tôi chỉ biết nói với con rằng mẹ xin lỗi và hứa sẽ không làm điều này một lần nữa".
Cô bé còn an ủi mẹ bằng một câu nói chân thành, đã làm thay đổi cuộc sống của hai mẹ con sau này: "Mẹ đừng khóc. Mỳ mẹ nấu rất ngon. Nếu mẹ bán hàng, nhiều người sẽ đến ăn lắm".
Chị Vivian khi đó chưa để ý lắm đến lời nói của con vì với chị mọi thứ có vẻ bất khả thi. Chị không có tiền tiết kiệm, chưa hề có kinh nghiệm làm việc. Tất cả những gì chị có là khả năng nấu ăn của mình, những món mới chỉ cho bạn bè và gia đình thưởng thức.
Sau khi suy nghĩ, chị bắt đầu học dần dần mọi thứ. Bà mẹ đơn thân xin rửa bát tại một nhà hàng và nhanh chóng trở thành phụ bếp, dần tích lũy được nhiều kinh nghiệm.
Những nỗ lực của chị cuối cùng được đền đáp khi chị được một chủ quán cà phê giao cho một gian hàng. "Tôi không phải trả tiền đặt cọc. Thay vào đó, tôi đưa cho anh ấy 50 đôla Sing mỗi ngày từ thu nhập của mình", chị Vivian cho hay.
Từ gian hàng nhỏ xíu ấy, đến cuối năm 2015, chị Vivian đã có một gian hàng của riêng mình. Hiện tại, quán của chị bán mỳ và cả đồ ăn Thái. Quán là một trong những địa chỉ ăn uống được nhiều khách bản địa và du lịch yêu thích tại Singapore.
Chị Vivian hôm nay khác xa so với hình ảnh của một bà mẹ trầm cảm vài năm trước. Cuộc sống còn vất vả nhưng chị vẫn háo hức từng ngày.
"Mỗi buổi sáng tôi thức dậy lúc 6h30 để chuẩn bị cho con gái đi học. Sau đó tôi mở hàng, làm mỳ, chế biến các nguyên liệu... trước khi mở cửa vào lúc 10 giờ sáng", chị cho hay.
Thời gian rảnh rỗi, chị đưa con gái đi chơi và giúp con học hành. Gánh trên vai nhiều công việc, chị Vivian thừa nhận đôi khi cảm thấy mình kiệt sức. "Buổi tối, đôi khi tôi tự hỏi, tại sao mình muốn tiếp tục khi những thứ mình làm chỉ đủ trang trải các chi phí. Nếu con gái muốn học đại học, hay mình muốn mua một căn nhà thì sao", bà mẹ đơn thân chia sẻ.
Dù vậy, chị Vivian vẫn bỏ qua mọi gánh lo toan để tập trung lo cho con gái, người đã cho chị một cuộc sống mới. Trên tất cả, người mẹ ấy đang cảm thấy bình yên trong trái tim.
Mộc Miên
Post a Comment