"Căn bệnh quái ác khiến em không còn là một người phụ nữ về cả hình thể lẫn sinh lý nhưng anh luôn ở bên và không ngừng thì thầm: 'Em đẹp lắm, rất đẹp'".
Christine Carter là một cây viết tự do, thường viết bài cho các trang The Mom Cafe, Huffington Post với nội dung về cuộc sống gia đình. Dưới đây là bài viết của cô mới đây đăng tải trên trang Scary Mommy.
Sau khi em gái tôi được chẩn đoán mắc ung thư vú giai đoạn 3 và bắt đầu xuất hiện dấu hiệu di căn, cô ấy đã thúc giục tôi và 2 em gái đi tiến hành xét nghiệm. Mẫu xét nghiệm của tôi dương tính. Tôi đã tìm đến các bác sĩ và được tư vấn phẫu thuật gấp để loại bỏ các khối u ác tính. Và tôi đã làm.
Tôi chấp nhận buông bỏ tất cả "tài sản" của cơ thể phụ nữ vì gia đình yêu quý của mình, vì chính tương lai của tôi. Tôi trải qua 3 ca phẫu thuật với 3 bác sĩ phẫu thuật cùng lúc. Người ta cắt bỏ tuyến vú và tử cung của tôi hoàn toàn ở tuổi 42. Điều đó thật không dễ dàng chút nào nhưng tôi cần phải dũng cảm quyết định.
Tôi hiểu từ lúc này mình đã mất đi những thứ từng khiến tôi kiêu hãnh, đã gần như không còn là một người phụ nữ có đầy đủ hình thể, sinh lý nữa. Nhưng trong mắt chồng mình, tôi luôn là người phụ nữ ngày nào của anh ấy. Anh ấy luôn khiến tôi cảm thấy mình thực sự xinh đẹp. Nói cách khác, tôi xinh đẹp là vì anh ấy!
Nhờ câu nói "Em đẹp lắm" của chồng mà người vợ này đã có can đảm cắt bỏ tử cung và tuyến vú phòng ngừa bệnh ung thư. Ảnh: Scarymommy. |
"Chồng yêu!
Ngày 17/2 này, chúng ta sẽ kỷ niệm ngày cưới, một đám cưới ngập đầy hoa hồng vào dịp Valentine 14 năm về trước. Với nhiều người, nó không quá đặc biệt. Nhưng với em, nó là tất cả.
Ai cũng hiểu hôn nhân là điều không đơn giản. Anh và em từng chứng kiến biết bao cuộc hôn nhân tan vỡ. Chúng mình cũng nhìn thấy nhiều cặp vỡ chồng khác đổ vỡ hạnh phúc vì những nghịch cảnh, vì không tìm được sự hòa hợp.
Hôn nhân không dành cho những trái tim yếu mềm. Nó buộc người ta phải không ngừng hướng về nhau ngay cả trong những nỗi đớn đau của những nghịch cảnh tàn nhẫn nhất. Rồi đôi tay chúng ta sẽ mỏi rã rời. Rồi một trong hai người sẽ phải buông tay dù người kia còn đang tuyệt vọng níu kéo những thứ nhỏ bé nhất, những hy vọng mong manh nhất.
Nhưng chúng ta đã trải qua tất cả những năm tháng khó khăn ấy. Chúng ta vẫn giữ cho cuộc hôn nhân này thăng bằng trước tất cả. Chúng ta đã luôn hướng về nhau, nắm tay nhau đưa ra những quyết định khó khăn nhất.
Em thực sự biết ơn tất cả khi chúng ta vẫn còn có thể ở bên nhau như thế này. Chúng ta vẫn có thể khiêu vũ cùng nhau sau 14 năm ngày cưới. Em cảm nhận được tình yêu của anh qua từng bước nhảy, từng nhịp xoay trên sàn. Đó là những giây phút đáng nhớ nhất trong suốt cuộc hôn nhân này.
Anh lúc nào cũng nói rằng em đẹp nhất. Đó tưởng như là câu nói dễ dàng nhưng anh sẽ không hiểu được nó có nghĩa với em đến thế nào. Em tin anh không phải bởi nghĩ rằng mình thực sự xinh đẹp khi diện đủ thứ áo quần. Em tin anh bởi ngay cả những khi em xấu xí, tồi tệ nhất, anh vẫn luôn nói rằng em thật xinh đẹp. Đó là khi em đứng một mình run rẩy trong phòng tắm vì những cơn đau, là khi em ngã quỵ rồi bị thương, là lúc mình mẩy thâm tím, sưng phồng.
Những giọt nước mắt không ngừng lăn dài trên má em. Căn bệnh quái ác đã dày vò em khổ sở biết chừng nào. Những cơn đau đè nặng trên ngực em mỗi ngày. Em không thể nhấc nổi cánh tay mình dù là chỉ để tự tắm giặt. Thế là mỗi ngày anh lại bước vào nhà tắm, kiên nhẫn nâng đỡ em.
Thuốc giảm đau khiến em buồn nôn, mất thăng bằng và gần như chỉ đứng không một chỗ. Lúc nào anh cũng ở bên, dìu em từng bước, giúp em đứng vững và không ngừng thì thầm vào tai em: "Em đẹp lắm, rất đẹp!".
Ngày qua ngày, tất cả điều đó trở thành thói quen mới của chúng ta. Anh khăng khăng đòi tắm cho em và lặp lại không biết chán lời yêu thương ấy. Cảm ơn tình yêu của anh vì đã luôn khiến em cảm thấy mình thật xinh đẹp. Có lẽ chẳng bao giờ anh hiểu được những câu nói ấy có sức mạnh đến thế nào, đi sâu vào lòng em đến thế nào".
Minh Phương
Post a Comment