Năm ngoái, một túi quà của công ty cho với một hộp bánh, hai hộp kẹo mà nhà tôi vẫn còn dư đến hết Tết.
Tôi còn nhớ ngày bé, đến nhà ai mà không có bánh kẹo thì bố mẹ có rủ mấy tôi cũng không đi. Đến chơi các nhà ở thị xã (giờ đã lên thành phố hạng ba), nhà nào cũng có một đĩa bánh kẹo mứt nên tôi bám bố mẹ đi bằng được. Về nông thôn, mọi người thường bày mâm cơm ra mời khách khiến tôi cũng như mấy đứa em chẳng bao giờ hào hứng đi.
Tuy nhiên, đó là thời của những năm 1980, 1990, bánh kẹo vẫn còn ít, trẻ con thường chỉ được ăn trong dịp đặc biệt như Tết hay đi đám cưới. Tôi còn nhớ hồi lớp 6, cô bạn trong lớp có mấy cái kẹo nhỏ mang đi học sau Tết, cả lũ xúm vào giành nhau, đứa nào không ăn được kẹo thì... mút ngón tay vì cũng có vị ngọt dính vào lúc giành nhau.
Còn bây giờ, bánh kẹo bày tràn ở các cửa hiệu, siêu thị. Thỉnh thoảng cùng mẹ đi mua sắm, con tôi vẫn xin mua một gói nhỏ, tôi thường đồng ý. Tôi biết rất nhiều bà mẹ cũng như mình. Thế nên, đến Tết, khi tôi bày bánh kẹo ra, các khách nhí chẳng buồn ăn. Một số đứa phàm ăn hơn hoặc nghịch ngợm hơn thì sẽ bóc ra, ăn một xíu rồi bôi trét khắp bàn ghế. Dù tôi chỉ mua vài gói mà nhiều năm bánh kẹo Tết nhà tôi vẫn còn dư đến tận… dịp 30/4.
Bốn Tết gần đây, trong danh mục mua sắm hàng Tết của tôi không còn bánh kẹo nữa: Thứ nhất vì tôi không muốn bị ế sau Tết; Thứ hai tôi không muốn phải thu dọn quá kỹ nhà cửa sau khi bọn trẻ đến chơi; Thứ ba, tôi không muốn con tôi ăn nhiều bánh kẹo, rồi lại sâu răng. Và thứ tư, cũng rất ý nghĩa, tôi tiết kiệm được ít tiền. Trước đây, mỗi năm tôi thường tốn ít nhất là một triệu đồng cho bánh kẹo.
Tất nhiên, tôi vẫn mua một loại hạt gì, chút bia, trà hay cà phê mời khách đến nhà. Thay vì bánh kẹo, tôi mua ít trái cây như táo, quýt, dễ ăn hơn rất nhiều. Nếu biếu quà Tết cho mọi người, tôi cũng không biếu bánh kẹo, bởi tôi suy từ mình, nhận được những gạo, dầu ăn, nước mắm tôi thấy thích hơn, vì bữa ăn nào trong năm, tôi cũng phải dùng đến những nguyên liệu này.
Năm nay như mọi năm, công ty tôi cũng tặng nhân viên một túi quà Tết gồm bánh kẹo và rượu. Ngoài ra, tôi còn được một siêu thị tặng một hộp bánh vì có thẻ khách hàng VIP. Những bánh kẹo này tôi sẽ bày lên bàn thờ thắp hương tổ tiên, dư ra thì sẽ mang mời khách. Còn nếu không dư, tôi cũng không mua thêm, cho đỡ lãng phí.
Hoài Phương
Chia sẻ kinh nghiệm mua sắm, tiêu dùng của bạn tại đây hoặc về giadinh@vnexpress.net.
Post a Comment