Những người trong Mạng lưới ung thư vú ở Việt Nam có lẽ đã nghe đến cái tên Nguyễn Thị Phương Loan (còn gọi là Út Ráng), cô gái Sài Gòn sinh năm 1981 từng phụ trách đối ngoại tổ chức này. Loan được coi là một cô gái truyền cảm hứng cho những bệnh nhân ung thư. Nhìn cô lúc nào cũng cười vui, đi phượt khắp Việt Nam, leo đỉnh Pha Luông thuộc tỉnh Sơn La ở độ cao 2.300m so với mực nước biển, không ai nghĩ cô đang điều trị căn bệnh nan y.

Loan vẫn còn nhớ một lần cô đến Viện K tặng quà và an ủi bệnh nhân, nhiều người bi quan bảo rằng cô không thể hiểu nổi nỗi đau của họ, vì cô chưa từng trải qua. Đến khi biết được cô cũng từng 6 lần hóa trị với bao lần phải đội tóc giả, thì các mẹ các chị đều cảm thấy như được tiếp thêm sức mạnh.

Có một mối tình 9 năm không đi đến đâu, sau đó bị chẩn đoán ung thư vào cuối năm 2012 với lời dặn của bác sĩ: "Liệu trình theo dõi di căn là 5 năm, ngừng thuốc mới được tính chuyện có con, vì khi mang thai, nội tiết tố mang thai có khả năng tái phát bệnh", Loan cảm thấy dường như tình yêu đôi lứa hết dành cho mình. Tuy nhiên, sự xuất hiện của chàng trai Nguyễn Thành Nhân đã khiến suy nghĩ của cô phải thay đổi.

Đến nay, Loan đã đi qua 54 tỉnh thành Việt Nam. Với cô, được đi là được sống, và thật may là cô đã tìm được một người đồng hành tuyệt vời.

Đến nay, Loan đã đi qua 54 tỉnh thành Việt Nam. Với cô, được đi là được sống, và thật may là cô đã tìm được một người đồng hành tuyệt vời.

Cùng sống ở quận Gò Vấp nhiều năm, nhà cách nhau vài km nhưng họ chỉ gặp nhau khi Nhân xin làm nhân viên kỹ thuật trong công ty chuyên về lắp đặt camera nơi Loan đang là thư ký. Đó là tháng 9/2016. Ngày đầu lên nhận việc, chàng trai ngoài 30 tuổi, đi làm nhiều nơi vẫn không thoát khỏi cảm giác rụt rè nói chung của các con “ma mới” nơi công sở. Vì thế, anh rất cảm kích khi được Loan tận tình hỗ trợ.

Ở công ty, Loan là một trong những người lớn tuổi và có kinh nghiệm làm việc nhiều nơi nhất, nên tiếng nói của cô khá được coi trọng. Bản tính năng động, hài hước, cô thường xuyên khơi mào cho các cuộc đùa vui, tạo cho mọi người không khí vui vẻ. Điều đó khiến Nhân vô cùng ấn tượng. Đặc biệt, sau chuyến teambuiding của công ty tại Lâm Đồng, được ở cùng đội với Loan, Nhân nhận thấy mình có tình cảm khang khác với cô nàng ăn to nói lớn và dáng dấp cũng không hề nhỏ này. Anh hiểu đằng sau sự ngang tàng như đàn ông của cô là một tính cách rất cẩn thận, chu đáo, đằng sau cái miệng bô lô ba loa là một trái tim nhân hậu, luôn lo lắng cho mọi người. Cuối buổi, thấy cô dù yếu mệt vẫn lúi húi dọn dẹp “bãi chiến trường”, Nhân nhiệt tình phụ giúp.

Loan cũng rung động trước chàng trai hiền lành ít nói lúc nào không hay. Những cuộc nói chuyện sau đó giúp hai người hiểu nhau hơn và cảm thấy không thể thiếu nhau.

Một đêm nọ, thấy Nhân vẫn còn lấn cấn với người cũ, Loan bật khóc. Sau hôm đó, cô chủ động lờ anh đi, chỉ coi như một đồng nghiệp bình thường. Còn Nhân lại vô cùng áy náy đã làm tổn thương cô. Sau ba tuần đấu tranh nội tâm dữ dội, anh hiểu rằng trái tim mình đã thực sự dành cho cô. Anh cũng không ngờ sau đó mình phải “cưa lại từ đầu”.

Tháng 11, Loan tham gia cuộc thi nhiếp ảnh. Không đi được xe máy, do vẫn còn yếu sau đợt điều trị, kiếm được ai chở đi, cô đành nhờ Nhân. Sau đó, một loạt những sự kiện ủng hộ anh: sinh nhật cô, rồi Noel. Có cơ hội nối lại tình cảm, Nhân ngay lập tức nghĩ đến đám cưới. Trong một lần đi phượt Vũng Tàu cùng nhóm bạn, Nhân thì thầm vào tai cô: “Mình cưới nhé”. Anh hạnh phúc vỡ òa khi được cô đồng ý.

Biết Loan ốm yếu, Nhân giấu mẹ, chỉ dám nói với các chị gái để nhờ họ hậu thuẫn. Lần đầu tiên ra mắt mẹ Nhân, Loan chào mà bà lãng tai không nghe thấy, cô vô cùng lo lắng. Nhìn khuôn mặt tái mét của cô, Nhân vừa buồn cười vừa thương. Anh không nghĩ một người mạnh mẽ, không biết sợ cái gì như cô lại có lúc run rẩy như thế. Và anh càng quyết tâm cưới để che chở cho cô trọn đời.

Ngày 1/7/2017, đám cưới của cặp đôi đã diễn ra đầy vui nhộn. Sau đó, cứ mỗi tháng một lần, vào đúng ngày đầu tiên của tháng, Nhân đều có một món quà bí mật tặng vợ để đánh dấu số tháng hai người đã sống cùng nhau. Anh biết ơn Loan vì nhờ có cô, bản thân anh tốt hơn rất nhiều, sống gọn gàng, ngăn nắp hơn. Trước đây, Nhân thích nhậu nhẹt, la cà các quán bar. Nhưng giờ đây, anh chỉ có niềm đam mê được cùng cô đi hỗ trợ những bệnh nhân ung thư, được cùng cô đi làm từ thiện, đi khắp bốn phương trời. Trước đây, Nhân chưa từng đi đâu, ngoài Vũng Tàu, nhưng từ lúc quen và cưới Loan, anh đã đi nhiều hơn tất cả ba mấy năm trước đó của mình.

Loan đã truyền cho Nhân cảm hứng đi các nơi khám phá cuộc sống, đến mức tuần nào anh cũng hỏi: Vợ ơi, tuần này mình đi đâu?.

Loan đã truyền cho Nhân cảm hứng đi các nơi khám phá cuộc sống, đến mức tuần nào anh cũng hỏi: "Vợ ơi, tuần này mình đi đâu?".

"Tôi yêu Loan vì nghị lực phi thường vượt qua bệnh tật để sống lạc quan. Lần đầu tiên nhìn thấy vết mổ, tôi không nghĩ Loan có thể vượt qua được thời điểm đó. Loan đã thay đổi suy nghĩ của tôi về cuộc sống: Hãy tận hưởng cuộc sống từng giây từng phút với người mình yêu thương và tụi tôi đếm hạnh phúc từng ngày", anh hạnh phúc nói.

Bản thân Loan cũng biết ơn Nhân vì nhờ có anh, cô đã kìm được sự nóng nảy, chịu lắng nghe hơn, đặc biệt, biết rằng tình yêu là có thật. Cô yêu chồng nhất ở sự chịu khó, chịu làm, không nề hà chuyện gì, ăn uống cực dễ, và đặc biệt rất thương gia đình cô.

Khi Loan phải cạo đầu, Nhân cũng sẵn sàng xuống tóc để cô không cô đơn.

Khi Loan phải cạo đầu, Nhân sẵn sàng 'xuống tóc" để cô không cô đơn. Khi mẹ Loan qua đời, anh là chỗ dựa tinh thần lớn cho cô.

"Tôi muốn bù đắp cho Loan đến khi nào tôi còn có thể, vì cuộc sống đã lấy đi của Loan quá nhiều. Và tôi thấy vui khi chính mình đã mang niềm vui đến cho em ấy" Nhân quả quyết.

Kim Anh

Let's block ads! (Why?)

Post a Comment

 
Top