Hơn hai tháng qua, dù chưa hết thời gian ở cữ sau sinh, nhưng Ngân (sinh tháng 4/2003, Mỹ Tho, Tiền Giang) đã cùng mẹ ngược xuôi gửi đơn kêu cứu đến các cơ quan chức năng, để đưa việc mình bị xâm hại đến có thai ra ánh sáng.

Lần gần đây, khi một mình lên TP HCM gửi đơn đến báo chí, Ngân được mẹ cho 120 nghìn đồng, tiền xe lượt đi hết 50 ngàn, số còn lại bị móc túi khiến cô bé hoang mang. Em lo sợ, nép mình ở một góc của bến xe miền Tây, cho đến khi nghe người nhà điện báo sẽ đến chở về, Ngân mới vui trở lại.

Ngân kể, cuối năm 2016, bà Xiêm - mẹ Ngân - bị té xe, phải nằm viện. Lúc đó, em đang là học sinh lớp 7. Bố và chị đi làm xa, Ngân vào bệnh viện chăm mẹ. Đó cũng là thời gian, cô bé và gã đàn ông tên Bảo gặp nhau.  

Theo lời Ngân, Bảo nói mình mới 27 tuổi, chưa vợ, có công việc ổn định, thu nhập cao, con nhà khá giả. Cô nữ sinh 13 tuổi nghe mà thổn thức. Cả hai đi chơi nhiều nơi. Một lần uống say, trong cơn mơ màng, Ngân thấy ai đó động vào mình. Tỉnh lại, em nhận ra, mình đã bị Bảo xâm hại. Rồi rất nhiều lần khác, cô bé bị lạm dụng tình dục nhưng chẳng dám thổ lộ cùng ai.

Lúc mới nhìn con, Ngân rất thích. Còn giờ, em thấy bị làm phiền vì không được đi chơi, quấy rầy giấc ngỏ. Ảnh: Phan Thân

Chưa đầy 15 tuổi, Ngân đã phải làm mẹ bất đắc dĩ. Cô bé đang lặn lội tìm cách đưa kẻ xâm hại mình ra ánh sáng. Ảnh: Phan Thân

Nghỉ hè năm 2017, muốn tự kiếm tiền để trang trải cho năm học tiếp theo, Ngân cùng bố đi làm bốc vác ở chợ đầu mối (TP HCM) thì thấy bụng to lên, căng cứng. Nghĩ mình béo lên, cô bé cả ngày vác các bao hàng 15-20 kg trên lưng, tối đến nhịn đói để giảm cân. 

“Người mà mập, đi học mặc áo dài xấu lắm. Mấy đứa bạn nó lại cười cho”, Ngân hồn nhiên nói. Em chẳng biết rằng, trong bụng mình đang có một mầm sống hiện hữu. Cho đến khi bụng đau dữ dội, một mình đi khám, cô bé mới ngơ ngác khi nghe bác sĩ thông báo, thai đã hơn 5 tháng.

Trở về phòng trọ, Ngân vẫn không hiểu tại sao trong bụng mình lại có em bé. Cô bé cứ đặt câu hỏi rồi đưa tay xoa nhẹ bụng. “Tự nhiên có cái gì đó nhoi nhoi, cứ lượn qua lượn lại. Em thích thích, ngồi cười một mình. Được một lúc, nó lại không cử động nữa”, Ngân kể. 

Nhớ đến những tiết học giới tính ở trường, Ngân lên mạng tìm hiểu thông tin mới biết, đó là kết quả sau nhiều lần bị Bảo xâm hại. Em lập tức báo tin cho bạn trai thì được đáp: “Anh đã có vợ và ba con. Đứa thứ ba mới mấy tháng tuổi. Hãy bỏ thai đi”. Ngân nghe chưa hết bàng hoàng thì Bảo đến đưa cho viên thuốc tránh thai, kêu uống. Tiếp đó, anh ta thuê phòng trọ cho em ở, nói để tiện chăm sóc và hứa đủ điều nhưng biệt tăm từ đó. 

“Bảo quá đáng, nhưng em mà bỏ con là mang tội”, Ngân tâm sự. Rồi cô bé vứt viên thuốc, quyết định giữ con, dấu chuyện này bằng cách mặc quần áo rộng, cố gắng không để bụng to lên. “Em sợ ba mẹ biết sẽ lo và la mắng, bắt phải bỏ con”, Ngân giải thích. 

Do từng chăm sóc em trai lúc nhỏ và chứng kiến một số bạn bè cùng tuổi đã mang thai nên Ngân cũng có một chút kinh nghiệm. Hằng ngày, em tự lên mạng đọc thông tin về sự phát triển của em bé, dấu hiệu thay đổi của mẹ qua từng tuần thai. Em cũng tìm hiểu về quần áo, tã sữa, so sánh loại nào tốt, giá cả, dự định sẽ dùng số tiền đi làm được và ba mẹ cho trước đó mua đồ cho con, cũng như trang trải lúc sinh. 

Thai được hơn 7 tháng, em bé cử động mạnh làm bụng Ngân liên tục méo sang một bên, cô bé mới tâm sự với chị gái, nhờ giúp đỡ. Biết tin, bà Xiêm vô cùng đau đớn, nhưng đành chấp nhận để đứa trẻ sinh ra. Bà dặn dò con gái đi đứng cẩn thận, ăn uống tẩm bổ, nghỉ ngơi hợp lý. Còn Ngân quyết định nghỉ học để giành thời gian sinh, đi làm kiếm tiền nuôi con.

"Ngày sinh con, em chỉ rặn có hai cái là con ra à. Sinh nhẹ hều như vậy mà sao ai cũng sợ”, cô bé hồn nhiên kể.

Con trai Ngân sinh ra khỏe mạnh, bụ bẫm, ăn ngủ ngoan. Mới nhìn con lần đầu, hai mắt nhắm nghiền, miệng nhóp nhép, chân tay bé xíu, bế lọt thỏm, Ngân rất thích. Em chỉ thấy xấu hổ khi cho con bú. “Em cứ thấy nó nhột nhột, rát rát. Lúc không có sữa, nó hét ầm lên, em phải nhanh chóng đậy lại khỏi ai thấy”, Ngân ngại ngùng kể.

Còn bây giờ, nhìn con Ngân rất chán, vì chẳng có thời gian đi chơi và thoải mái nằm ngủ như trước nữa: “Nghe tiếng nó la, không tài nào mà nhắm mắt. Đó là chưa kể, động cái là nó khóc. Mở mắt ra, không có gì cho vào miệng là nó hét ầm lên. Chỉ có đưa đi tắm là nó thích thôi".

Ban đầu, Ngân và gia đình định sẽ để vụ việc qua đi, chỉ mong Bảo có trách nhiệm với con. Vậy mà, suốt thời gian Ngân mang thai, sinh nở, anh ta bặt tăm. Cô vợ Bảo còn tố ngược Ngân là "đứa giật chồng". Quá bức xúc, em và mẹ quyết định làm đơn tố cáo. “Có đêm, ngồi bế con, nghĩ về những việc đã qua và tương lai sau này của hai mẹ con, em hận anh ta vô cùng”, Ngân bức xúc.

Cô bé dự tính chỉ giữ con đến 3 tháng 10 ngày, rồi sẽ để cho mẹ nuôi, còn mình đi làm kiếm tiền, gửi về mua sữa, quần áo, tã cho con. "Một tháng nó uống 5 bình sữa hết 1,5 triệu, kể chưa những chi phí khác. Chỉ có đi làm em mới lo được thôi”, bà mẹ trẻ con chia sẻ.

Sau khi tiếp nhận đơn, công an thành phố Mỹ Tho, Tiền Giang đã xác minh và nhận thấy có dấu hiệu tội phạm. Theo đó, Bảo (sinh năm 1979) đã giao cấu với bé Ngân từ tháng 11/2016 đến tháng 8/2017. Ngay sau đó, cơ quan này ra quyết định khởi tố hình sự với Bảo. Hiện nay, vụ án đang tiến hành bước tiếp theo là thử AND để tránh oan sai.

Luật sư Lê Văn Hoan, Đoàn luật sư TP HCM cho rằng, hiện nay có rất nhiều trường hợp bé gái bị xâm hại. Nếu cha mẹ thiếu sự quan tâm sẽ khó phát hiện những biểu hiện bất thường của các em. Những trường hợp khi bị xâm hại nhưng không mang thai thì các cơ quan tố tụng cũng khó xử lý vi phạm vì chứng cứ mập mờ, người xâm hại chối bỏ.

Theo ông Hoan, ngoài yêu thương, giáo dục, giúp con tránh khỏi những cạn bẫy,  khi phát hiện con mình có dấu hiệu bị xâm hại, cha mẹ cần phải thu thập bằng chứng càng nhiều, càng chi tiết càng tốt, như đưa bé đi khám phụ khoa, cho đi gặp các chuyên gia tâm lý để họ tìm cách khơi gợi sự việc, bé nói ra mà không làm tổn hại đến tâm lý, không nên la mắng vì như thế sẽ làm tổn thương thậm chí là bé bị stress. Trong quá trình đó, cha mẹ có thể ghi âm, ghi hình để làm bằng chứng. Và khi thấy có cơ sở con mình bị xâm hại thì làm đơn gửi đến các cơ quan chức năng sớm nhất có thể.

Phan Thân

Let's block ads! (Why?)

Post a Comment

 
Top