"Anh, từng một đời vợ. Tôi, từng một đời chồng. Chúng tôi yêu nhau sắp tròn 3 năm. Cách đây một năm tôi nhận được tin dữ, mắc bệnh ung thư trực tràng giai đoạn cuối. Cả một năm chiến đấu với bệnh tật, đối mặt sự sống cái chết, anh luôn bên cạnh chăm sóc, nắm chặt tay tôi. Dù tôi xấu xí, trọc lóc như hai thằng đàn ông đi cạnh nhau, anh vẫn bên tôi, yêu tôi nhiều hơn trước".
Đó là những chia sẻ của cô giáo dạy thanh nhạc Nguyễn Phạm Thanh Hằng (sinh năm 1989, hiện công tác tại trường THCS Lệ Chi, Gia Lâm, Hà Nội) về câu chuyện tình yêu, thứ đã chắp cánh cho cô chiến đấu bệnh tật trong suốt hơn một năm qua. Hằng tâm sự những ngày này, cô đang nằm ở khu chăm sóc giảm nhẹ Bệnh viện Ung bướu Hà Nội. Không phải bệnh đã giảm, mà vì nó đã di căn vào tận trong tim, phổi và nhiều bộ phận khác. Giờ mỗi ngày cô chỉ tiêm thuốc chống viêm, kháng sinh và giảm đau để kéo dài sự sống.
Là cô giáo dạy thanh nhạc nhưng đến giờ này Hằng không thể nói, không thể hát, mỗi lời nói phải khó lắm mới có thể thốt ra. Rất may là bên cô luôn có người bạn trai tận tụy, anh Nguyễn Việt Cường, sinh năm 1986, người mà Hằng chưa cần nói hết câu đã hiểu cô muốn gì.
Thanh Hằng và Việt Cường yêu nhau hai năm trước khi Hằng phát hiện bị ung thư trực tràng giai đoạn cuối. |
Hằng và Cường quen nhau 4 năm trước khi cô đến studio nơi anh làm để chụp hình. Sau khi trò chuyện, họ nhận ra có chung hoàn cảnh, khi từng lập gia đình và cùng có hôn nhân đổ vỡ. Những tâm sự, chia sẻ khiến họ gần nhau hơn và dần nảy sinh tình cảm, dù bố mẹ hai bên đều một mực phản đối. Nửa năm sau khi yêu nhau, Cường chuyển việc từ Sơn Tây xuống Hà Nội để gần bạn gái. Tình yêu của họ cũng như những đôi khác, cùng nhau đi chơi, đi phượt khắp nơi. Hai năm yêu nhau, khi công việc của hai đã dần ổn định, họ dự định sẽ về chung sống và sinh em bé vào năm 2018.
Thế nhưng biến cố ập đến cuối năm 2016. Hằng đi khám bệnh sau những ngày đau bụng kéo dài, khó thở và nhức xương. Các bác sĩ cho biết cô bị ung thư trực tràng giai đoạn cuối. Mọi thứ như sụp đổ trước mắt bà mẹ đơn thân. Sau vài ngày trấn tĩnh lại bản thân, cô tự nhủ phải vững tin, phải sống những ngày còn lại thật ý nghĩa bên gia đình, bên cô con gái 9 tuổi và người đàn ông cô yêu.
Cường đã ở bên bạn gái gần một năm qua, động viên Hằng điều trị bệnh. |
"Thời gian đầu khi phát hiện bệnh, mẹ tôi ghét anh lắm. Mẹ nói vì quen anh mà tôi bị mắc bệnh hiểm nghèo, vì tuổi của hai đứa tứ hành xung. Anh cứ tới bệnh viện lại bị mẹ tôi đuổi về. Nhưng rồi thấy anh 'lỳ' quá, mẹ đành mặc kệ. Giờ chứng kiến tình cảm anh dành cho tôi không thay đổi, mẹ coi anh như con rể trong nhà", Hằng chia sẻ.
Bà ngoại ngoài thời gian trong viện còn phải chăm cho em bé ở nhà đi học, ăn uống nên người chăm sóc cho Hằng nhiều nhất là Cường. Anh là người dìu cô đi từng bước, lo cho cô từng bữa, ngủ vội ngoài hành lang để chăm bạn gái. Cả đêm thức trông cô rồi sáng lại đi làm, tranh thủ giờ nghỉ lại qua chăm Hằng.
Có những hôm đau đớn, cô khó tính mắng anh, rồi đòi chia tay, nói anh hãy về quê, lấy vợ đi nhưng Cường không đáp lại. Anh đợi lúc cô bình tĩnh, cầm tay, thơm lên trán cô rồi nói: "Anh sẽ không bỏ rơi em. Đừng lo lắng hay suy nghĩ nhiều, em hãy cứ yên tâm điều trị".
Và thế là sau những đợt hóa trị trong bệnh viện, Hằng lại trở về với cuộc sống đời thường, vẫn đến trường dạy các em học sinh, cất cao tiếng hát, cho đến khi cổ họng đau nhức chẳng hát được nữa. Thời gian rảnh, cô còn tham gia vào nhiều hoạt động từ thiện, giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn hay mắc bệnh hiểm nghèo như mình.
Do truyền hóa chất và xạ trị nhiều, Hằng bị rụng hết tóc. Lúc đầu, cô cảm thấy xấu hổ, tự ti nhưng chính Cường động viên cô rằng ngoại hình đối với anh không quan trọng, dù thế nào cô vẫn là người đẹp nhất trong mắt anh. Anh vốn là người nhút nhát, ít thể hiện tình cảm trước mặt hay nói những lời âu yếm, nên mỗi khi động viên Hằng, anh chỉ biết dùng những nụ hôn, cái ôm nhẹ nhàng để chia sẻ với bạn gái. Từ ngày Hằng bị bệnh, Cường thuê nhà trọ gần nhà cô để tiện bề chăm sóc.
Thanh Hằng mong sẽ có nhiều thời gian hơn bên gia đình, học sinh và tham gia nhiều hoạt động từ thiện. |
"Hôm 24/10 vừa rồi, tôi bị tràn dịch màng tim khiến trụy tim, người nhà không xuống kịp nên chỉ có anh đưa tôi đi cấp cứu. Anh đứng ra ký đủ loại giấy tờ cam kết sinh tử, rồi cả ngày lo lắng, an ủi tôi. Nhìn anh nằm co quắp ngoài hành lang bệnh viện khi đêm xuống, tôi thấy xót xa và thương anh vô hạn", Hằng tâm sự.
Khi sức khỏe đỡ hơn một chút, Hằng đã bí mật nhờ bạn bè tổ chức cho anh một sinh nhật vui vẻ, ấm cúng hôm 6/11 vừa qua. Hằng vẫn thế, vẫn xinh đẹp, rạng rỡ với mái tóc giả, cười tươi bên cạnh người đàn ông cô yêu. Để rồi ngay sau hôm đó, Hằng lại vào viện, vật vã với những cơn đau và những mũi tiêm chi chít trên cánh tay.
"Bác sĩ thông báo tim tôi bị suy nặng và xác định dịch sẽ chảy mãi. Tôi phải gắn kim tiêm, ôm chai dịch tim từ giờ tới hết cuộc đời. Trên tầng 5 bệnh viện Ung bướu Hà Nội, tôi có lẽ là bệnh nhân trẻ nhất. Nhưng có hề gì, dù có chuyện gì xảy ra, tôi vẫn sẽ bước tiếp. Tôi không muốn phụ tình yêu, niềm tin của gia đình, bạn bè đồng nghiệp và bạn trai đã dành cho mình", Hằng nói.
Tuệ Minh
Post a Comment