Sinh ra vốn lành lặn và khỏe mạnh nhưng khi bước sang tuổi 20, số phận đã thử thách Nguyễn Minh Tân (sinh năm 1988) bằng căn bệnh quái ác Wilson, khiến toàn thân co rút, không nói năng, không đi lại được. Trong vòng hơn 3 tháng, chàng trai đai đen nhị đẳng Taekwondo đã hoàn toàn bị đánh gục trong đau đớn, tuyệt vọng.
Tân nằm liệt giường, tất cả mọi việc đều do mẹ chăm lo từ đầu đến cuối. 2 năm đầu bị bệnh, bao lần anh muốn tìm đến cái chết để giải phóng bản thân, giải thoát cho gia đình. Nhưng rồi Tân lại tự gắng gượng, tự nhấc đầu, tự bò, lết đi như một đứa trẻ. Hai chiếc nạng ở nhà đã bao lần nhuốm máu của anh.
Một ngày tháng 9/2012, Tân tìm đến Trung tâm cứu trợ trẻ em tàn tật thành phố Nam Định. Nhìn thấy những em nhỏ có hoàn cảnh giống mình, cảm được tình yêu thương của những nhân viên ở đây, anh đã có một quyết định bất ngờ. Ngay hôm sau, Tân bắt đầu đi xe lăn, đến khắp các con phố, ngõ ngách ở Nam Định để xin tiền giúp những trẻ em ở trung tâm. Sinh ra trong một gia đình khá giả, Tân từng chỉ biết ăn chơi, cày game, nhưng chuỗi ngày bạo bệnh đã biến Tân thành một con người khác, biết yêu thương và chia sẻ với mọi người hơn trước.
Hơn 4 năm cần mẫn như thế, những đồng tiền xin được sau một ngày dài, Tân gom góp lại mua cho các em hộp sữa, bim bim, còn lại đưa cho các mẹ tại trung tâm, hay giúp những người có hoàn cảnh khó khăn.
Hình ảnh "thủ lĩnh Tân lỳ" ăn xin giúp người nghèo trở nên quen thuộc với người dân Nam Định vài năm nay. |
Câu chuyện về việc làm xúc động của chàng trai có biệt danh "Tân lỳ" từng lấy bao nước mắt của khán giả trong chương trình "Điều ước thứ 7". Đã hơn 2 năm kể từ ngày chương trình phát sóng, anh vẫn miệt mài làm từ thiện. Nhưng giờ đây bên cạnh Tân đã có một người đồng hành, đó là Giang, cô bạn gái từng học cùng trường cấp 3, vợ sắp cưới của anh.
Giang gặp Tân vào một buổi trưa tháng 3/2015, trước đó cô mới chỉ biết đến hoàn cảnh của Tân qua tivi. Bỏ 50.000 đồng vào chiếc rổ của cậu bạn đồng khóa ngồi xe lăn, Giang mỉm cười, bắt tay, hỏi han vài câu như những người khác. Lần thứ hai cũng diễn ra tương tự như vậy khoảng 3 tháng sau đó.
"Lần thứ ba, mùng 3 tết năm nay, tôi gặp lại Tân ở một ngã tư đường. Dự định vẫn là bỏ vào chiếc rổ xanh 50.000 đồng, bắt tay, cười, rồi đi, nhưng mọi thứ diễn ra khác hẳn. Khi 2 đứa bắt tay nhau, Tân đột nhiên run lên và cứng người lại. Tôi hỏi 'Cậu sao thế, đau ở đâu à?'. Tân vẫn cứng người như vậy, chỉ có cái đầu là lắc lắc. Một lúc sau mới buông tay tôi ra. Lý do Tân đưa ra là: 'Tớ truyền nghị lực sống cho cậu vì thấy cậu buồn quá", Giang nhớ lại cuộc gặp gỡ định mệnh của hai người.
Sau đó, Tân xin số điện thoại của Giang, rồi gửi cho cô một tin nhắn: "Năm nay tớ nhất định phải sống lại". Đọc được tin nhắn của Tân khi trong lòng cũng đang ngổn ngang bao suy nghĩ, Giang bỗng thấy đồng cảm với chàng trai ấy. Điều đó thúc đẩy cô hôm sau tìm đến nhà Tân để trò chuyện, và tìm hiểu về cậu bạn này nhiều hơn.
"Tân lỳ" hạnh phúc bên bạn gái giàu nghị lực. |
Sau lần gặp đó, họ liên lạc thường xuyên qua điện thoại, Facebook... Họ trò chuyện như những người bạn bình thường, kể cho nhau về cuộc sống cá nhân. Giang tâm sự với Tân về biến cố đời mình, về việc đang làm mẹ đơn thân của một bé gái gần 6 tuổi sau khi đặt lòng tin nhầm vào một kẻ sở khanh.
Hồi đó, Giang mang bầu khi đang là sinh viên năm 3 Khoa Kinh tế - ĐHQG TP HCM. Bỏ lại cả tương lai tươi sáng phía trước, bỏ qua nỗi đau bị lừa dối, Giang vẫn quyết tâm sinh và nuôi con vì "không muốn mất đi một thiên thần". Khi con hơn một tuổi, Giang lại tiếp tục ôn thi, đỗ Đại học Lao động và Xã hội. Học xong, Giang về quê làm việc tại một cơ quan nhà nước.
Sai lầm tuổi trẻ từng khiến Giang đau đớn, buồn bã suốt một thời gian dài. Đó là lý do tại sao cả 3 lần gặp, Tân đều cảm nhận được nỗi đau của cô và từng bắt tay thật lâu vì muốn truyền nghị lực sống cho cô. Còn những mẩu chuyện của Tân kể cho Giang nghe chỉ đơn giản là hôm nay đi xin tiền ra sao, được tổng cộng bao nhiêu tiền, rồi mua gì cho các em, dự định về những việc làm từ thiện sắp tới... Những câu chuyện tưởng như chẳng hề liên quan đó lại kết nối hai người với nhau, để rồi họ yêu nhau lúc nào không biết.
"Tôi biết việc di chuyển của anh ấy khó khăn, nhưng anh vẫn cố lăn vào cửa hàng mua chocolate cho tôi, còn mua nhiều đồ lưu niệm cho tôi nữa. Anh ấy nói yêu tôi trước, còn tôi thấy mình may mắn khi được anh yêu. Chính anh là người đã giúp tôi thắp lên ngọn lửa niềm tin với đàn ông sau một lần bị phụ bạc. Tôi không nghĩ mình sẽ tìm được một ai đó tốt hơn anh ấy. Điều tốt đẹp nhất ẩn chứa bên trong vẻ ngoài xù xì nhất", Giang tâm sự.
Biết Giang yêu Tân, bố mẹ cô phản đối kịch liệt vì sợ con gái vất vả. Họ nghĩ Giang đã mắc sai lầm thời trẻ, giờ sợ cô lại có những quyết định vội vàng nên không đồng ý. Họ muốn cô có được hạnh phúc bên một người đàn ông khỏe mạnh, có thể làm chỗ dựa cho con gái sau một lần vấp ngã. Không biết bao lần Giang bị bố mẹ khuyên răn, từ ngọt nhạt đến nặng nề, rồi cả những lúc phải bỏ nhà ra đi, nhưng cô vẫn kiên quyết bảo vệ tình yêu của mình.
Giang và Tân hạnh phúc trong bộ ảnh cưới. |
"Khi yêu Giang tôi được là chính mình, ngây ngô như một đứa trẻ. Tôi muốn làm mọi thứ để chăm sóc cô gái xinh xắn, giàu nghị lực ấy. Còn Giang yêu tôi thiệt thòi nhiều, bị nhiều người nói không hay. Mọi người đều nghĩ với cơ thể như thế này, tôi sẽ chẳng thể mang lại hạnh phúc cho ai, hoặc làm gánh nặng cho người thân. Nhưng thời gian trôi qua, nhất định mọi người sẽ phải thay đổi định kiến ấy về tôi. Tôi sẽ bù đắp cho Giang, mang lại cho cô ấy một cuộc sống hạnh phúc đích thực. Tôi sẽ làm bằng cả trái tim mình", Tân chia sẻ.
Thời gian này, các đầu khớp chân tay Tân mềm ra, việc đi lại khá khó khăn. Chàng trai 28 đang rất vất vả trong việc thích nghi với cơ thể của mình. Giang lại giúp anh đứng lên, ngồi xuống, bón cho anh từng thìa cơm, dán từng miếng cao khi trái gió trở trời. Giang đã nghỉ công việc nhà nước để cùng Tân chăm sóc cửa hàng bán balo, cặp sách tại nhà anh. Hai người mỗi ngày quấn quýt với nhau như hình với bóng.
Sau thời gian tìm hiểu và vượt qua nhiều khó khăn, Giang và Tân quyết định về sống chung một nhà. Đám cưới của họ sẽ tổ chức trong tháng 8 này. Đêm trước ngày chụp ảnh cưới, cả hai đều hồi hộp không ngủ được.
"Khi được khoác trên mình chiếc áo chú rể, ngồi ngắm nhìn cô dâu của mình trang điểm trước gương, tôi thấy mình thực sự đang sống đúng nghĩa. Trong lúc chụp ảnh, nhiều lúc tôi không kiềm chế được mà bật khóc. Từ khi mắc bệnh, tôi chưa bao giờ nghĩ đến khoảnh khắc này. Đây thực sự là giấc mơ có thật với tôi", Tân tâm sự.
Những hình ảnh khi Tân lỳ đi từ thiện
Mộc Miên
Post a Comment