Nhờ "người thứ ba", tôi mới có can đảm bước ra khỏi vũng bùn hôn nhân và tìm lại được chính mình.
Bài viết dưới đây là chia sẻ của một bà mẹ đơn thân đang sống với 3 con tại Mỹ trên tờ The Washington Post về lý do chị không hề oán hận người phụ nữ đã khiến chồng chị bỏ gia đình:
Hơn 4 năm trước, chồng bỏ tôi để chạy theo người đàn bà khác và hiện tại họ đã cưới nhau.
Khi biết đến sự tồn tại của người thứ ba sau khi nghi ngờ những tin nhắn trong điện thoại của chồng, tôi quyết định phải tìm cho ra nhẽ, xem cô ta là ai, hai người đã quen biết nhau bao lâu và quan trọng nhất là cô ta muốn gì ở chồng tôi. Vì thế, tôi đã bấm số gọi cho nhân tình của chồng. Trong cuộc gọi ấy, tôi đã yêu cầu cô ta rời khỏi chồng mình. Không do dự, cô bồ khẳng định ngay chồng tôi bây giờ đã thuộc về cô ấy và tôi chẳng thể làm gì để thay đổi được điều đó.
Ảnh minh họa: Thedailybeast. |
Một người thân khuyên tôi hãy bay tới Hong Kong - nơi chồng tôi đang công tác vài tháng - để giành lại chồng từ tay cô nhân tình. Tôi không đủ can đảm để làm việc ấy. Tôi chỉ cầu xin chồng hãy chấm dứt mối quan hệ ngoài luồng kia. Vào lần cuối chồng tôi về nhà, anh ấy nói sẽ bỏ tôi. Tôi sụp xuống và van nài anh ở lại. Tôi lo sợ tương lai và không biết cuộc sống của mình sẽ thế nào nếu thiếu chồng. Nhưng hơn thế nữa, trong sâu thẳm, tôi biết rằng dù tôi có bay đến Hong Kong thì cũng chẳng cứu vãn được hôn nhân của mình. Chồng tôi đã không tha thiết gì mối quan hệ này nữa. Thực tế, tôi cũng vậy, chẳng qua là tôi đã không nhận ra.
Cuộc hôn nhân của tôi đã rất tệ trong nhiều năm. Chúng tôi không đủ kiên nhẫn để lắng nghe, thấu hiểu nhau và hoàn toàn chẳng thể chấp nhận những khác biệt của người kia. Tôi và chồng đã luôn chỉ đi bên đời nhau như những đối tác làm ăn, không có gì khác.
Ngày đó, khi biết chồng ngoại tình, như một phản xạ, tôi chỉ cuống cuồng muốn giữ anh, như giữ một thứ đồ mình coi là "của mình". Chẳng hề đoái hoài tới những cố gắng níu giữ của tôi, chồng vẫn tiếp tục qua lại với cô nhân tình. Và cuối cùng, tôi đành chấp nhận việc ly hôn.
Năm ngoái, anh ấy đã cưới "người thứ ba" và họ vừa có con với nhau vài tháng trước.
Sau ly hôn, chồng tôi vẫn tiếp tục sống ở nước ngoài và không liên quan gì tới tôi nữa. Anh ấy ghé thăm 3 đứa con 1-2 tháng một lần và đưa chúng đi nghỉ vài lần mỗi năm, hầu hết là không có sự tham gia của vợ mới. Cũng vì thế, tôi không phải gặp gỡ hay đương đầu với người phụ nữ kia trừ việc nghe các con mình kể về việc gặp cô ấy vài lần khi chúng đến chơi với bố.
Bởi vợ mới của chồng cũ ở rất ra, tôi hiếm khi nghĩ về việc tìm kiếm thông tin của cô ta trên mạng. Và khi các con kể về cô ta, tôi luôn bảo rằng tôi không quan tâm. Điều cô ấy làm bây giờ không liên quan tới cuộc đời tôi nữa.
Thật khó để nói liệu hôn nhân của chúng tôi có vượt qua khỏi khủng hoảng không nếu người phụ nữ ấy rời bỏ chồng tôi mấy năm trước. Có thể trong giai đoạn ngắn, tôi và chồng vẫn tiếp tục bên nhau nhưng về lâu dài thì chưa chắc. Ngay cả khi hai người họ không gặp nhau, tôi tin rằng, việc thiếu tình yêu và sự tôn trọng giữa tôi và chồng, đặc biệt trong những năm cuối hôn nhân, sớm muộn sẽ dẫn tới kết cục chia tay. Chúng tôi sẽ ly hôn ngay cả khi chẳng ai ngoại tình.
Trong suốt thời gian đầu biết chồng cặp bồ và vài tháng sau khi ly hôn, mỗi ý nghĩ về "người thứ ba" luôn khiến tôi ghê sợ. Tôi coi cô ta như một kẻ xâm phạm, cướp chồng mình và là tác nhân khiến cuộc hôn nhân vốn đã trục trặc của tôi phải kết thúc bằng chia tay. Chính cô ta đã gây ra tất cả những điều đó.
Nhưng sau này nghĩ lại, tôi thấy người phụ nữ này cũng là chất xúc tác để tôi làm lại cuộc đời mình, khiến tôi tập trung vào những thứ tôi yêu, công việc tôi đam mê. Nếu không có sự xuất hiện của cô ấy, tôi sẽ chẳng bao giờ dám bước ra khỏi vũng lầy hôn nhân và vẫn cố duy trì một cái vỏ hạnh phúc giả tạo. Tôi hy vọng một ngày nào đó mình sẽ tìm được một người xứng đáng để yêu thương và chia sẻ cả quãng đời sau này. Tôi hiện giờ là người phụ nữ độc lập, bình thản và hạnh phúc, tự tin về chính mình. Có được những điều đó một phần là nhờ "người thứ ba". Cô ấy đã giành lấy chồng tôi và chiến thắng. Nhưng hôm nay, tôi tự coi mình là người chiến thắng.
Vương Linh
Post a Comment