Một ngày cuối tháng 10, PV báo NĐT tìm đến bệnh viện Da Liễu TP.HCM, tại đây chúng tôi được gặp và trò chuyện với chị T. T. M. T.(tư vấn viên khoa lâm sàng 3). Trong suốt buổi tư vấn của chị, tôi được chứng kiến rất nhiều trường hợp mắc bệnh xã hội đến đây thăm khám và xin tư vấn.
Đặc biệt, trong số những bệnh nhân tới đây thăm khám và điều trị, tôi ấn tượng nhất là em N.D.P. (21 tuổi, quê ở Kiên Giang) là một đồng tính nam. Bởi trong số những bệnh nhân đó, em P. không chỉ là người nhỏ tuổi nhất tới đây điều trị bệnh giang mai cùng với căn bệnh thế kỉ HIV. Mà em còn là một trong những bệnh nhân đáng thương nhất mà từ trước đến nay tôi từng gặp.
"Chờ hoài sao không thấy… chết nên mới quyết định đến trung tâm y tế dự phòng quận 10 xét nghiệm. Lúc đó họ nói em dương tính với HIV nhưng em không tin..." Ảnh minh họa. |
Thấy P. có vẻ thản nhiên nên các bác sĩ ở đây hỏi thăm về gia đình thì được biết, P. vốn sinh ra trong một gia đình khá giả ở Kiên Giang, cả cha và mẹ đều là những người làm trong ngành giáo dục.
Những tưởng P. sẽ có một cuộc sống hạnh phúc bên gia đình thế nhưng khi P. học đến cấp 3 cũng là lúc cha và mẹ bắt đầu lục đục, cuộc sống gia đình gần như đi vào bế tắc khi cả hai người đều có mối quan hệ ngoài luồng. Sau khi biết được chuyện này, P. dường như mất hết niềm tin vào cái được gọi là hạnh phúc gia đình.
Từ khi biết cha mẹ đều có người mới ở bên ngoài, rồi không ai quan tâm, chăm sóc, P. bắt đầu sa ngã rồi bỏ học giữa chừng. Đỉnh điểm nhất là khi cả cha và mẹ đâm đơn ra tòa li dị thì mọi thứ trong P. dường như sụp đổ hoàn toàn, lúc này ai cũng tranh dành nhau nuôi dưỡng P.. Thế nhưng vì hận gia đình, P. đã rời bỏ quê hương lang thang lên Sài Gòn với mong muốn quên đi những chuyện không vui trước kia.
Ngày đầu tiên đặt chân lên mảnh đất đầy hoa lệ đó, P. bắt đầu nghĩ là sẽ kiếm một công việc gì đó để làm. Thế rồi nghĩ là làm P. tìm đến một nhà hàng khách sạn rực rỡ ánh đèn để xin làm việc, tại đây P. quen rất nhiều bạn mới, nhưng P. không biết một trong số những người bạn đó bị đồng tính.
Với vẻ ngoài nam tính, P. nhanh chóng bị một bạn trong hội đồng giới để ý. Rồi P. nhanh chóng bị bạn rủ rê, lôi kéo vào giới chỉ có những người đồng tính chơi với nhau mà P. không hay biết gì.
Trong một lần chán nản, P. đã bị dụ dỗ quan hệ đồng tính, rồi sau cái lần đó P. cứ trượt dài trên vết xe đổ mà không sao thoát ra được. Vì sợ bạn bè biết chuyện mình quan hệ đồng tính, sợ những người đồng tính đó sẽ nói hết chuyện của mình cho người thân biết nên lúc nào P. cũng sống trong thế giới chỉ có những người đồng tính chơi với nhau, mà không bao giờ nghĩ mình sẽ trở lại làm một người đàn ông đúng nghĩa.
Thế rồi, sau những ngày tháng sống chung với những người đồng tính, P. bắt đầu phát hiện dương vật nổi lên những u nhú, tiết dịch rất khó chịu. Nhưng không biết là bệnh gì, chỉ thấy những nốt đó cứ mọc lan ra khắp cơ thể và thâm đen. Do tò mò về căn bệnh lạ mà mình đang mắc phải nên P. đã đến bệnh viện Da liễu TP.HCM thăm khám.
Trao đổi với bác sĩ, P. cho biết: “Mấy ngày nay, toàn thân nổi hồng ban, thỉnh thoảng bị tiêu chảy. Tay chân em đụng vào đâu là đau thốn đến đó. Kể từ lúc xuất hiện hiện tượng lạ trên cơ thể, em lên mạng tìm hiểu về các bệnh xã hội và bệnh HIV thì thấy triệu chứng giống với mình. Mới đầu em sợ đến mất ăn mất ngủ, rồi không đi làm nữa. Chờ hoài sao không thấy… chết nên mới quyết định đến trung tâm y tế dự phòng quận 10 xét nghiệm. Lúc đó họ nói em dương tính với HIV nhưng em không tin và quyết định tới bệnh viện Da liễu để xét nghiệm lại”.
Khi được hỏi có sợ bệnh này không thì P. trả lời: “Thì em nghĩ cuộc đời có bao nhiêu đâu, sống cho đúng với giới tính của mình. Với lại tình dục là nhu cầu mà. Bác sĩ không phải là người trong cuộc nên không hiểu hết được đâu. Có lúc em đóng vai vợ, có lúc lại làm vai chồng. Nhiều bạn trẻ còn chơi hàng đá, quan hệ bừa bãi. Nếu đã vào vũ trường thì chơi tới bến luôn. Lúc say rồi, họ làm tình tùm lum như bầy đàn, chẳng biết ai quan hệ với mình nữa nên khi em phát hiện bệnh cũng chẳng biết ai là người lây cho mình để thông báo cho họ đến để xét nghiệm”.
Từ những biểu hiện đó các bác sĩ yêu cầu P. đi làm xét nghiệm. Sau khi có kết quả các bác sĩ cho biết P. đang mắc phải căn bệnh xã hội giang mai đồng thời dương tính với HIV.
Vì không biết ai là người lây lan căn bệnh xã hội này cho mình. Nên khi được các bác sĩ ở đây hỏi nguyên nhân gây ra bệnh thì P. chỉ ậm ừ là có quan hệ đồng tính với rất nhiều người nên cũng không biết chính xác là ai.
Tại đây P. được các bác sĩ động viên tư vấn giúp P. nhanh chóng thay đổi suy nghĩ và hòa nhập với cộng đồng. Mỗi tháng P. phải đến bệnh viện Da liễu tiêm thuốc 3 lần, đồng thời đến trung tâm hỗ trợ cộng đồng gần nơi cư trú để lấy thuốc uống. Bên cạnh đó các bác sĩ ở đây cũng yêu cầu trong thời gian này, P. tuyệt đối không nên quan hệ tình dục để tránh lây cho bạn tình của mình.
Theo bác sĩ M.T.Đ (Trưởng khoa lâm sàng 3, bệnh viện Da liễu TP.HCM) cho biết: “Bệnh giang mai không như những bệnh xã hội khác, những người mắc bệnh giang mai lây qua đường tình dục do quan hệ cùng giới thường đến bệnh viện rất trễ do xấu hổ, đồng thời chủ quan không phát hiện sớm triệu chứng của bệnh, có khi biết nhưng vẫn để như vậy vì nghĩ bệnh ngoài ra nên chỉ mua thuốc bôi bên ngoài.
Chính vì vậy mà người bệnh thường đến bệnh viện rất trễ. Vì thế mà họ lại tiếp tục quan hệ tình dục không an toàn với người chưa mắc bệnh. Đặc biệt, do cuộc sống hiện nay đã cởi mở hơn rất nhiều, xã hội không còn khắt khe với những người thuộc thế giới thứ ba nữa. Chính vì vậy các bạn trẻ thường sống buông thả, trong khi kiến thức về an toàn tình dục còn nhiều hạn chế.
Do đó, có không ít các bệnh nhân tới khám đi khám lại rất nhiều lần vẫn chưa hết bệnh. Vì vậy mà có rất nhiều trường hợp đáng tiếc xảy ra, có nhiều bạn trẻ khi tuổi đời còn quá trẻ đã một lúc mang trong mình cả căn bệnh giang mai, sùi mào gà, và HIV/AIDS.
Lưu Huệ
Post a Comment