Dưới đây là chia sẻ của anh Nguyễn Anh Tuấn, 32 tuổi, hiện sống tại TP HCM về tính toán sai lầm khi mua nhà của mình.

Năm 2015, vợ chồng tôi tích góp được 1 tỷ nên bắt đầu lên kế hoạch mua nhà. Tổng thu nhập từ lương chính thức khoảng 30 triệu/tháng, hai vợ chồng dự tính vay mượn thêm ngân hàng nhưng chỉ dám vay tầm 500-600 triệu để có khả năng trả nợ.

Chúng tôi đi xem nhà ròng rã cả năm trời mà không mua được căn nào ưng ý, vì tiền ít nhưng tiêu chuẩn lại cao: Muốn ở muốn ở gần trung tâm, cách quận nhất tầm 7km, vì hai vợ chồng đều làm việc ở quận 1; không muốn ở trong hẻm quá sâu, quá hẹp, ít ra cái xe taxi 4 chỗ cũng phải vào được; diện tích nhà có thể nhỏ nhưng không dưới 30m2; khu yên tĩnh, dân trí cao.

Chúng tôi xác định nếu không tìm được ngôi nhà ưng ý thì chưa mua vội, cố gắng cày kéo kiếm thêm để đủ tiền mua nhà như mong muốn.

Tuy nhiên, trong năm 2015, giá nhà đất tại TP HCM tăng khá nhanh khiến hai vợ chồng bắt đầu “run”. Nếu nhà đất cứ tăng nhanh như thế, trong khi tốc độ tăng thu nhập của chúng tôi vẫn rất chậm thì bao giờ chúng tôi mới mua được nhà, chả lẽ cả đời đi nhà thuê? Vì thế, sau Tết năm 2016, khi gặp được một ngôi nhà trong hẻm nhỏ chưa đến 2m ở Tân Phú đang có thông tin sẽ mở đường, chúng tôi mừng lắm, quyết định liều vay nhiều tiền hơn dự kiến để mua ngay. Thậm chí, hai vợ chồng còn hí hửng sau khi mở đường giá đất mà tăng nhanh, chúng tôi có thể bán nhà đi để dịch chuyển vào gần trung tâm hơn, vì dù sao nơi này đến chỗ làm việc của vợ tôi cũng khoảng 9km.

Đó là một mảnh đất rộng 58m2, bề ngang 5,2m nhưng trên giấy tờ công nhận 50m2, nhà xây 40m2, diện tích sử dụng 120m2, giá 2,2 tỷ. Khảo sát mấy nhà xung quanh, trừ xác nhà, người ta cũng đang bán đất tầm 30-35 triệu/m2. Còn những nhà ở hẻm xe hơi lân cận, giá đất khoảng 40-45 triệu/m2. Người chủ nhà nghe nói đang nợ nần rất nhiều, anh ta cũng đang thế chấp ngôi nhà này ở ngân hàng nên muốn bán nhanh để trả nợ. Sợ mất món hời nên chỉ sau khi xem nhà một ngày, tìm hiểu qua giấy tờ pháp lý, chúng tôi đặt cọc mua ngay mà không quan tâm đến môi trường sống và hàng xóm xung quanh.

Sau khi chúng tôi về ở được bốn tháng thì địa phương bắt đầu khởi công mở rộng hẻm, mỗi nhà bị lùi vào 1,2m. Do nhà tôi phía trước là khoảnh sân nhỏ và mấy bồn cây, việc bị lấy đất không ảnh hưởng gì nhiều đến cấu trúc ngôi nhà. Chúng tôi bị lấy mất hơn 6m2, số tiền đền bù được tính theo thang giá đất của nhà nước chưa đến 5 triệu/m2, cộng với cái bờ tường bị xây lại, tổng cộng nhận về hơn 25 triệu.

Đường mở ra, trước cửa nhà tôi khá thông thoáng, tuy nhiên, hai nhà ở đầu hẻm lại không chịu thụt vào. Chúng tôi vẫn chưa thể đi taxi về tận cửa nhà được, vẫn phải đi bộ tầm 400m2 ra đường cái lớn. Vì đây là dự án nhỏ của khu phố nên phường cũng không gắt gao. Từ đó đến nay, chúng tôi đành chấp nhận tình trạng thắt cổ chai ở đầu hẻm nhà mình, sáng sớm chiều muộn đều tắc đường ở chỗ này.

Do hẻm xe hơi không vào được nên giá trị ngôi nhà của chúng tôi không tăng là bao, trong khi chúng tôi lại mất đi hơn 6m2 đất. Mấy nhà xung quanh nhà tôi bán nhà, trừ xác nhà, tính tiền đất cũng chỉ được khoảng 35 triệu/m2. Như vậy, nhà tôi cũng chỉ có thể bán được 2,2 tỷ, bằng giá tôi mua ban đầu. Trong khi đó, vay ngân hàng 1,2 tỷ, thời hạn 15 tháng, mỗi tháng trả gốc và lãi hơn gần 18 triệu khiến chúng tôi rất đuối. Tôi đang băn khoăn không biết có nên bán nhà để cuộc sống dễ thở hơn không, hay cứ cố gắng gồng mình kiếm tiền lo trang trải cuộc sống và trả nợ ngân hàng.

Nguyễn Anh Tuấn

Chia sẻ kinh nghiệm mua bán nhà đất tại đây.

Let's block ads! (Why?)

Post a Comment

 
Top