Trong câu chuyện của Thu (28 tuổi, Bắc Ninh) và Dũng (30 tuổi, Hưng Yên), xuyên suốt hơn một năm qua là tình yêu không vụ lợi của anh Dũng dành cho người bạn gái mới yêu được ba tuần.
Thu là một cô gái thấp bé, không xinh. Điểm nổi bật ở cô là nụ cười. Có lẽ vì vậy, mà anh Dũng - chàng trai làm cho một công ty thiết kế quảng cáo ở Hà Đông (Hà Nội) - mỗi lần ghé mua thuốc đều thấy cô dược sĩ này thân thiện quá. "Thỉnh thoảng tôi bị cảm cúm, ốm đau gì đều ra tiệm thuốc cô ấy mua. Thu dặn dò, quan tâm sức khỏe bệnh nhân lắm", anh Dũng chia sẻ.
Thu và anh Dũng yêu nhau mới được 3 tuần thì cô bị ung thư buồng trứng. Chàng trai Hưng Yên ngay từ ngày đó đã nguyện ở bên chăm sóc cô. |
Đến một ngày anh vượt qua ranh giới một người mua hàng bình thường và đùa với cô: "Suốt ngày cười thôi". Rồi anh hỏi quê quán, xin số điện thoại và hẹn lúc nào về quê sẽ cho cô quá giang một đoạn.
Một tối rủ Thu đi ăn, anh bảo: "Hay em làm người yêu anh đi". Khi đó cô gái đất Kinh Bắc đáp "lớn rồi, không yêu đương gì nữa". Ngày hôm sau Dũng lại hỏi: "Có làm dâu Hưng Yên thì về với anh". Lần này Thu đồng ý.
Cái ngày chính thức hẹn hò đó là 13/5 năm ngoái. Một tuần sau, Dũng về thăm nhà Thu. Tuần tiếp theo, anh lại dẫn cô về thăm gia đình mình. Hai bên đều ưng mối quan hệ của các con và giục cưới vào tháng 6.
Hạnh phúc tưởng đã định, nhưng chỉ hai ngày sau, cơn đau bụng âm ỉ khiến Thu bất tỉnh. Trong khi cô ngất đi thì bác sĩ báo tin dữ: Thu bị ung thư buồng trứng. Gia đình buộc phải ký giấy cắt bỏ một phần buồng trứng.
Khi cô gái bé nhỏ này tỉnh lại, người đầu tiên cô nhìn thấy là bạn trai. Anh nắm chắc tay cô an ủi, một mình anh lo chuyện cơm nước, chăm nom, vì bố mẹ Thu vốn kinh doanh rau củ nên rất bận.
Không biết mở miệng nói sao về bệnh tình cho Thu, anh đành nói dối: "Chân khối u mổ chưa hết. Em khỏe lên mình lên thì mình đi K khám lại nhé". Thu thấy rất khó hiểu, nhưng nghe lời anh cô đành đi.
"Trước lúc bắt đầu ca mổ thứ hai ở bệnh viện K3, bác sĩ nói tôi bị ung thư buồng trứng. Tôi điếng người, ù tai và mãi không nói được từ nào. Nước mắt tôi chảy ào ào. Tôi nghe thấy bác sĩ nói bên tai: 'Chồng em ký rồi. Cắt toàn bộ'", cô hồi tưởng. Tin dữ ấy lạnh thấu tim cô.
Anh Dũng khi đó đi ra ngoài, vừa trở lại thì đã thấy cô nước mắt đầm đìa. Cô lắc đầu nguầy nguậy nói "Em không phẫu thuật đâu". Chỉ biết ôm chặt cô, anh cố nói lớn để Thu bình tĩnh lại: "Em ngoan nào. Cắt hết sẽ không sao nữa. Anh sẽ luôn ở bên em".
Ca mổ kéo dài trong 4 tiếng. Cô gái mới vừa chớm hạnh phúc, chưa chạm tới hôn nhân đã không còn khả năng làm mẹ.
Tình yêu của Dũng dành cho Thu khiến nhiều người ở cùng viện cảm động. |
Khi Thu tỉnh, vẫn bàn tay thô ráp ấy nắm chặt tay cô. Suốt một tuần sau đó, ngoài việc lau rửa, thay đồ là do mẹ Thu đảm nhiệm, anh Dũng lo ăn uống, giấy tờ và gần như thức xuyên đêm để trông coi cô tiêm truyền.
"Anh ấy xin nghỉ phép để chăm tôi. Hết phép thì xin nghỉ không lương. Đến khi không nghỉ được nữa thì anh ấy nghỉ việc chỗ ấy", Thu rớt nước mắt kể.
Khỏe lại sau ca mổ, Thu bắt đầu lộ trình hóa trị kéo dài 9 tháng. Anh Dũng xin cho Thu xuống bệnh viện K3, gần chỗ anh làm để tiện đưa đón. Sáng anh chở cô đến viện. Trưa lại về sớm nấu cơm, hầm canh, ép cô phải ăn. 2h chiều quay trở lại chỗ làm, nhưng chẳng hôm nào anh quên dặn mọi người xung quanh chú ý cô. Sự chăm sóc tận tình của Dũng khiến các y bác sĩ, bệnh nhân ở đây phải cảm kích.
Thu kể, có một lần người nhà bệnh nhân nói cô: "Mày không xinh, không giàu, chẳng hiểu sao thằng người yêu mày tốt thế. Nên cẩn thận con ạ, chưa chắc nó đối với mày là thật đâu". Cô bỏ ngoài tai những lời ấy. Nhưng anh Dũng vừa hay đi tới nghe được thì chạy đến ôm cô, rồi bảo: "Các bác đừng làm vợ con suy nghĩ" và rồi kéo cô đi.
Hạnh phúc tràn về khi Thu chuẩn bị kết thúc đợt truyền hóa chất với kết quả tốt, nhưng rồi lại dập tắt khi cô phải phẫu thuật u đại tràng. Sau ca mổ, cô dừng hóa trị và chuyển sang uống thuốc nam.
Nhưng cuộc đời vẫn chưa thôi trái ngang với họ. Cuối tháng 7/2017, cô bị tắc ruột, dù đã được cấp cứu nhưng yếu dần sau đó. Ngày thứ tư sau ca mổ, Thu yếu chỉ còn thều thào được. Cô gọi em trai, bố mẹ lại, dặn dò em trai chăm sóc bố mẹ, dặn cả nhà yêu thương anh Dũng.
"Tôi cũng dặn anh Dũng: 'Anh phải chọn người thương anh mà lấy'. Anh ấy lại bảo: 'Nói ít thôi, ngủ đi, dành sức ấy mà nghỉ ngơi'", Thu nghẹn ngào nhớ lại. Lúc ấy, tay anh xiết chặt tay cô, còn mặt anh quay đi hướng khác giấu đôi mắt đỏ hoe.
Gia đình đã xác định tư tưởng. Dũng cũng gọi điện cho cha mẹ mình, báo tình hình cô rất yếu. May thay chiều hôm đó, Thu hồng hào trở lại. Sáng hôm sau cô xuống giường đi lại được. Cô gái bé nhỏ một lần nữa chiến thắng lưỡi hái tử thần.
Hơn một năm qua, những lúc Thu mệt, muốn buông xuôi, xua đuổi anh, mỗi lúc như vậy anh đều nói: "Em không phải nghĩ ngợi, cứ tiếp tục chiến đấu. Khi nào khỏe còn chăm anh, lấy vợ cho anh". |
Từ bấy đến nay, sức khỏe Thu khá hơn. Đợt khám tổng quát cách đây chục ngày, sức khỏe cô rất tốt. Anh Dũng cũng chuyển về sống cùng gia đình Thu từ đợt mổ hồi tháng 5. Ngoài chăm nom đưa đón cô đi viện, anh đảm nhận chở xe tải lấy hàng cho bố mẹ cô.
Chị Chi, chị gái của Thu kể, ngay từ lúc hai người mới yêu mà Thu bị bệnh, không thể sinh con được, lúc đó bố mẹ chị đã nói với anh Dũng: "Bác cảm ơn con đã chăm sóc, yêu thương con gái bác. Bác coi con là con đẻ, chúng mày làm bạn với nhau thôi".
Ngày đó, anh Dũng đáp: "Con sẽ chăm đến lúc em khỏe, giúp biến ước mơ mở cửa hàng thuốc của em thành sự thật". Và từ hôm đó, anh bắt đầu gọi đấng sinh thành ra Thu là "bố mẹ".
Hiện tại dù sức khỏe của Thu đã ổn định, dù khao khát nhưng cô cũng không dám tổ chức một đám cưới, vì chưa biết tương lai của mình ra sao, sẽ lỡ dở cho anh.
Anh Trần Quốc Huy (thầy giáo dạy nghề thuốc tây cho Thu) chia sẻ, cô cởi mở, nghị lực và hay lam hay làm. Khi Thu gặp được Dũng, mọi người hân hoan chúc mừng cô nhưng không ngờ một năm qua đã xảy ra bao chuyện.
"Đám cưới của họ mãi chưa được tổ chức thật đáng tiếc. Nhưng việc Dũng đến với Thu chân thành, kiên trì giữ gìn tình yêu, chăm sóc cô ấy tận tình ai cũng nhìn ra được. Tình yêu của Dũng như một bài thuốc tinh thần giúp Thu vượt qua bao cơn bạo bệnh", anh Huy bày tỏ sự ngưỡng mộ.
Phan Dương
Post a Comment