Vào tháng 3/2015, chị Salma Parbin sinh một bé trai tại Bệnh viện bang Assam (Ấn Độ). Thế nhưng, chỉ vài ngày khi nhận đứa bé có tên Juniad về, chị cảm nhận đây không phải con mình.
"Vợ tôi nói: 'Đứa bé này có đôi mắt và nhiều điểm giống với người Bodo' (một cộng đồng người bản địa với hình dạng mắt giống với người Tây Tạng hơn là người Ấn Độ)" anh Ahmed, 48 tuổi, chồng chị Parbin nhớ lại. "Cô ấy cực kỳ chắc chắn: 'Đứa con này không phải của chúng ta mà thuộc về gia đình khác'".
Sau đó, anh đã tới bệnh viện để hỏi chuyện. Tuy nhiên, bệnh viện phủ nhận thông tin trao nhầm con: "Vợ bạn có dấu hiệu bị tâm thần. Bạn nên đưa cô ấy đi bác sĩ", anh Ahmed dẫn lại lời bác sĩ.
Với sự cương quyết của hai vợ chồng, đến một ngày họ cũng được bệnh viện cung cấp danh sách những phụ nữ sinh con gần thời điểm chị Salma. Anh Ahmed chú ý đến người phụ nữ tên Boro, đến từ bộ tộc Bodo. Sau đó anh tới ngôi làng người Bodo sinh sống. Hai lần anh trở về tay không. "Tôi không có can đảm", anh nói.
Lần cuối, anh hạ quyết tâm để lại một lá thư: "Vợ tôi nghĩ rằng con chúng ta đã bị tráo đổi. Nếu gia đình anh cũng cảm thấy điều này thì hãy liên lạc với chúng tôi".
Linh tính đứa trẻ nhận về sau khi sinh không phải con mình, nhưng đến khi biết sự thật chị Salma lại không muốn đổi con, vì đã gắn bó với cậu bé. Ảnh: Theguardian. |
Bức thư đến với gia đình Anil và Sewali Boro. Dù mới 6 tuần tuổi, cậu bé Ryan Chandra có đôi mắt to và nhiều điểm khác biệt so với bố mẹ. Chị Boro không nghi ngờ gì về con cho tới lúc đọc bức thư này. 10 ngày sau, chị gửi thư mời vợ chồng Ahmed nhanh chóng đến giải quyết.
Thời điểm đó, chị Salma không cảm thấy kết nối với đứa con đang nuôi. Anh Ahmed khuyên vợ đừng nghĩ ngợi nhiều, hãy chuyên tâm chăm sóc bé, sự nhầm lẫn này vẫn chưa chắc chắn. Trong khi đó, anh âm thầm làm xét nghiệm ADN. Sau 4 tháng, kết quả đúng như linh tính của vợ anh.
Hai gia đình đã nộp đơn lên cảnh sát, nhưng mãi tới tháng 11/2017, cảnh sát mới xác nhận vụ việc. Đến lúc này, thời gian gần 3 năm đã tạo nên mối liên kết mạnh mẽ giữa hai người mẹ với đứa con không cùng máu mủ. Vì thế, trong phiên toà đầu tháng một vừa qua, cả hai gia đình đều quyết định không đổi lại con.
"Tôi chỉ muốn tìm hiểu sự thật và đó là tất cả những gì tôi muốn", anh Ahmed nói với Theguardian. Đồng thời, anh cũng hy vọng sẽ trở thành một phần trong cuộc đời của Ryan Chandra - đứa con ruột - nuôi cậu bé ăn học.
Tuy nhiên, phía gia đình Boro không chấp nhận sự giúp đỡ này. "Tôi không muốn nói quá nhiều về việc này. Con là con của mình, chẳng ai muốn nghe rằng nó là con của người khác cả", người đàn ông từ bộ tộc Bodo thở dài.
Khi được hỏi rằng liệu có từng ước chuyện này nên được Ahmed giải quyết sớm từ năm 2015 hay không, Boro trả lời một cách cay đắng: "Có lẽ như thế là tốt nhất".
Bảo Nhiên
Post a Comment