Một tuần vừa qua, Đông Vũ, 25 tuổi (tên thật là Huy Hiệp, công tác tại Bộ Thông tin và Truyền thông) đã trải qua nhiều cảm xúc. Từ chỗ bất ngờ bị giật túi xách, cảm kích lòng tốt của người xe ôm không biết chữ, nỗi lo không có giấy tờ về Hà Nội... đến cảm xúc bất ngờ, chuyện cổ tích đã xảy ra. Một người lạ mặt gọi cho Đông Vũ giữa đêm để trả lại túi, trong đó còn nguyên giấy tờ, tiền bạc.
Đông Vũ kể, gần 12 giờ trưa 18/1, anh đang gọi cơm ăn thì bị một nam thanh niên đi xe phân phối lớn phóng lên vỉa hè giật mất túi xách. Trong túi có nhiều giấy tờ quan trọng. Điều Vũ lo nhất là trong một thời gian ngắn kiếm đâu ra giấy tờ lên máy bay.
"Lúc tôi đang hoang mang giữa phố xá Sài Gòn thì một chú xe ôm chạy đến bảo: 'Chú ơi, để tôi đèo chú ra công an phường khai báo'. 'Chú ơi, cháu chẳng còn tiền trong người chú ạ!', tôi đáp. 'Thấy chú bị giật hết đồ, tội nghiệp quá tôi muốn giúp chú thôi, chứ không có gì đâu?'. Và thế là người đàn ông có vẻ khắc khổ ấy chở tôi len lỏi qua nhiều con đường đến trụ sở công an", Đông Vũ kể.
Phóng viên Đông Vũ và người lái xe ôm tốt bụng giúp anh khi bị giật túi. Ảnh: NVCC. |
Hơn 2 tiếng tại đây, người đàn ông lạ tốt bụng vẫn đứng tần ngần ở ngoài cửa sổ, mắt lo âu như một người thân dành cho chàng trai. Sau đó, ông cũng vào khai báo toàn bộ sự tình nhìn thấy và điểm chỉ. Người xe ôm này không biết chữ.
Áy náy vì chiếm mất cả nửa ngày làm việc của bác xe ôm, nên Vũ khước từ lòng tốt của bác muốn chở anh về khách sạn cách đây chừng 7 km. Vũ không quên xin lại số điện thoại của bác.
Khoảng 11 giờ đêm 19/1 (tức hơn một ngày sau khi bị giật túi) Đông Vũ nhận được một cuộc điện thoại từ số máy lạ, thông báo nhặt được túi của anh. Khi tới một địa chỉ trên đường Võ Thị Sáu, một chàng trai mang túi ra trả cho Vũ.
"Cậu ấy nói nhặt được trước cửa. Có vẻ cậu ấy không muốn nói chuyện nhiều và nhanh chóng đi khuất vào trong nhà nên mình cũng không hỏi nhiều nữa", Đông Vũ kể thêm.
Chiếc túi của Vũ bị rạch một đường, nhưng bất ngờ bên trong vẫn còn nguyên mọi giấy tờ và số tiền khoảng chục triệu đồng. Vũ cảm ơn chàng trai đã giúp đỡ mình. Cậu cũng dành trọn ngày thứ 7 trước khi về Hà Nội tìm gặp bác xe ôm tốt bụng.
Là một người lạc quan, sau sự việc Vũ thấy càng phải lạc quan hơn nữa. Chàng phóng viên 25 tuổi bộc bạch: "Đêm bị mất đồ, mình đến một ngôi chùa nhẩm niệm, dùng hết số tiền vay được của người bạn công đức cho chùa và cho người nghèo trên đoạn đường đi bộ về khách sạn. Qua cơn hoạn nạn này, mình nhận ra một điều là dù cuộc sống có như thế nào mình phải luôn lạc quan nhất, tử tế nhất có thể...".
Ba lần đặt chân tới Sài Gòn, trong Vũ vẹn nguyên cảm xúc về con người Sài thành, thân thiện, tử tế đến mức đáng yêu...
Phan Dương
Post a Comment