Anh Rob và chị Sam Fatzinger ở thành phố Bowie, Maryland (Mỹ) kết hôn được 25 năm và có 13 con. Họ sống nhờ nguồn thu nhập chính là lương kỹ sư phần mềm của anh Rob.
Sống tại vùng thuộc hàng đắt đỏ gần như bậc nhất ở nước Mỹ, lại đông con, nhiều người sợ rằng cặp vợ chồng này sẽ lâm vào nợ nần nhưng thực tế hoàn toàn ngược lại.
Anh Rob (người mặc áo màu cam) bên cạnh vợ (người ngoài cùng bên phải) và 13 người con. Ảnh: The Washington Post. |
Anh Rob, 49 tuổi, cho biết, gia đình anh luôn sống tiết kiệm và ngoài khoản vay mua nhà đã trả hết, chưa bao giờ anh chị phải nợ tiền mua xe, thẻ tín dụng hay học phí của con. Họ còn để dành được 180.000 USD (khoảng 4,1 tỷ đồng) cho tuổi già, và anh Rob dự định nghỉ hưu trong vòng 13 năm nữa.
Gia đình này chi gần 15.120 USD cho thực phẩm mỗi năm, và mỗi tháng tiêu 465 USD cho nhu yếu phẩm, 150 USD tiền ga, 225 USD cho chi phí y tế. Họ dành khoảng 200 USD mỗi tháng cho các hoạt động của con cái và 6.000 USD vào quỹ dự phòng cho trường hợp khẩn cấp.
Anh Rob, chị Sam cưới nhau năm 1989 và đón con gái đầu lòng một năm sau đó. Cô con cả này hiện 24 tuổi và đã tốt nghiệp đại học. Bốn người con tiếp theo của nhà Fatzinger đang học đại học, trong đó có hai người sẽ tốt nghiệp vào mùa xuân này. Hai con kế tiếp ở tuổi cấp ba, sau đó lần lượt hai bé cấp hai, hai bé tiểu học và 2 con ở tuổi mầm non.
Tất cả các con của anh chị đều học tại nhà, do mẹ hướng dẫn, cho tới khi vào đại học. Nhưng hai ngày mỗi tuần, các cháu cấp ba sẽ được gia sư tới bổ trợ thêm, với chi phí xấp xỉ 2.500 USD mỗi trẻ một năm.
Cặp vợ chồng này chia sẻ 12 người con của họ được sinh thường. Em bé thứ 13 được họ nhận nuôi hai năm nay, từ lúc 12 tuần tuổi.
Vì lấy nhau xong có con ngay nên kinh tế của hai người ban đầu không dư dả gì. Khi đó, cả hai mở một hiệu sách và đó là nguồn thu nhập chính, ngoài những việc làm thêm như cắt cỏ, làm vườn... Suốt những năm 1990, thu nhập cao nhất của họ là khoảng 36.000 USD mỗi năm.
Hiệu sách đóng cửa vào hè năm 2000 khi ngày càng nhiều người thích mua sách trên mạng hơn. Sau đó, anh Rob được một người bạn mời về làm ở công ty phần mềm máy tính. Lương anh tăng đều, từ 40.000 USD một năm lên 104.000 USD. Anh cũng tự mở thêm một công ty nhỏ chuyên cung cấp các dịch vụ bảo hiểm sức khỏe, nha khoa, nghỉ dưỡng... Rob ước tính vợ chồng mình có thể kiếm khoảng gần 110.000 USD một năm bao gồm cả nghề làm thêm.
Họ đã trả xong khoản vay mua nhà năm 2012. Anh cũng sửa nhà vài lần trong suốt 25 năm, như thêm các phòng để có căn hộ 8 phòng ngủ và 3 nhà tắm. Hiện ngôi nhà của họ trị giá 375-400.000 USD.
Gia đình anh Rob thường xuyên tổ chức các hoạt động ngoài trời cho tất cả các con cùng tham gia. Ảnh: The Washington Post. |
Cặp vợ chồng này nói rằng không phải bởi vì không còn nợ nữa thì họ bắt đầu tiêu tiền vào ôtô mới, quần áo đẹp, đồ ăn sang hay các chuyến đi xa xỉ. Số tiền đó vẫn được dành dụm. Anh Rob còn kiếm thêm được 3.500 USD vào mỗi mùa hè từ việc cắt cỏ giúp hàng xóm và để dành toàn bộ số tiền đó. Vợ anh chăm nom vài trẻ nhỏ và kiếm được khoảng 1.500-2.000 USD mỗi năm. Họ cũng bán một số đồ trên eBay khi có cơ hội và thu thêm 500-2.000 USD hàng năm.
Cặp vợ chồng này cũng dạy các con biết dùng tiền từ nhỏ. "Bọn trẻ đều làm việc và tiết kiệm từ bé. Khi 12 tuổi là các con đã trông trẻ, cắt cỏ, dọn tuyết giúp mọi người để kiếm tiền", ông bố kể.
Cũng vì vậy nên tất cả các con anh đều là những người giỏi tiết kiệm và tự lo được các khoản như sắm máy nghe nhạc, điện thoại, ôtô, xăng xe, học phí đại học.
"Chúng tôi cố gắng tìm những chiếc xe cũ nhưng còn tốt và về sửa chữa lại. Năm con lớn của tôi đều đã có xe hơi", anh nói. Riêng vợ chồng anh có 3 chiếc ôtô.
Về việc cho các con đi học đại học, anh Rob kể rằng các con anh đều phải tự chịu trách nhiệm về học phí hay tự xin học bổng và bắt đầu tiết kiệm cho khoản này từ sớm. "Tôi và vợ khuyến khích con vào đại học ít nhất hai năm và sau đó tự quyết định có tiếp tục hay không. May mắn là các cháu đều quyết tâm đi học đến cùng", anh nói.
Anh kể rằng cuộc sống của vợ chồng mình chẳng dễ dàng gì vì từng nhiều đêm phải chăm vài con ốm liền một lúc, sắm cả nghìn chiếc bỉm, việc giặt giũ thì hầu như không lúc nào kết thúc và các chi phí có lúc như không thể kiểm soát.
"Phải thừa nhận rằng khi một nửa số con đều bị đau bụng cùng lúc, tôi chỉ muốn biến đi thật xa. Mặc dù vậy, tất cả những cực nhọc đó đều xứng đáng. Chúng tôi có một ngôi nhà đẹp, được thực hiện những sở thích riêng. Vợ tôi vẫn tập gym một tiếng mỗi sáng và tôi chạy bộ hàng ngày. Bọn trẻ đều yêu thích các hoạt động của mình. Chúng tôi đi biển một tuần mỗi hè. Chúng tôi cố gắng để sống đơn giản và hài lòng với những gì mình có", anh nói.
Vương Linh
Post a Comment