Dưới đây là chia sẻ của anh Đình Chiến, 35 tuổi, hiện sống tại TP HCM:

Hồi mới cưới xong, vợ tôi làm việc tại một công ty trên đường Điện Biên Phủ, khu vực giáp ranh giữa quận 10 và quận 1. Còn tôi làm việc ở quận 4. Chúng tôi thuê một phòng trọ trong chung cư mini giá 3 triệu đồng/tháng, cách nơi làm của vợ khoảng 2km và của tôi khoảng 7km. Hai vợ chồng đều làm văn phòng, thu nhập tổng cộng tầm 20-25 triệu/tháng, chưa kể khoản thưởng Tết. Tuy vậy, mỗi tháng vợ chồng tôi chỉ để dành được một vài triệu vì vẫn quen thói chi tiêu như thời độc thân là tốn rất nhiều tiền đi chơi. 

Sau một lần chúng tôi thử nghiệm bằng cách mua chiếc máy tính trả góp, mỗi tháng phải trả 4 triệu nhưng không thấy cuộc sống khó khăn hơn (chủ yếu chỉ phải cắt giảm các khoản ăn nhà hàng, du lịch), chúng tôi quyết định mỗi tháng tự động trích ra 10 triệu tiết kiệm, chi tiêu gói gọn trong khoảng 10 triệu.

Chúng tôi bắt đầu công cuộc mua nhà vào năm 2012, khi có được tầm 400 triệu. Lúc này, vợ tôi đang mang bầu đứa con đầu lòng. Chúng tôi muốn con ra đời sẽ không phải đi ở trọ. Ban đầu, chúng tôi tính mua căn hộ chung cư trả góp. Một số căn bình dân tầm 600-700 triệu có vẻ vừa với túi tiền thì lại ở xa quá. Mua những căn gần gần thì chúng tôi sẽ phải vay nợ rất nhiều, tiền lương hàng tháng có lẽ sẽ hết sạch sau khi trả lãi và gốc ngân hàng.

Tôi bàn với vợ ra ngoại thành mua đất, nếu được giá thì bán, không chúng tôi cứ ở trọ như hiện nay, để dành miếng đất dưỡng già, nếu không về quê vẫn có chỗ chui ra chui vào. Vợ tôi đồng ý. 

Vậy là cứ cuối tuần, tôi lại rong ruổi các nơi tìm nhà. Tôi không thích những mảnh đất phân lô theo dự án mà luôn đi vào khu dân cư có sẵn, với mong muốn sẽ tìm được một căn nhà cấp 4 để có thể cho thuê lại, đỡ được đồng nào hay đồng ấy.

Trong lúc ngồi quán nước ở gần cầu Bình Thuận, quận Bình Tân, nói chuyện làm quà với chủ quán, tôi tình cờ biết được gần đó có người đang thiếu nợ ngân hàng muốn bán một căn nhà cấp 4 rộng 3,8 x 22 giá 650 triệu. Cò kè mặc cả, tôi giảm được còn 600 triệu. Sau khi mua, tôi đem căn nhà cách chợ Bến Thành khoảng 15km đó cho thuê, mỗi tháng được 2 triệu, bù vào khoản lãi suất 3 triệu bị mất đi sau khi chúng tôi rút tiền gửi ngân hàng ra mua nhà. 200 triệu tiền mua nhà thiếu, chúng tôi vay của chị vợ. Dù chị không đòi lãi nhưng chúng tôi vẫn tự nguyện trả cho chị khoản lãi bằng chị gửi tiết kiệm, để anh rể không cảm thấy thiệt thòi. Rõ ràng được chị cho vay, chúng tôi cũng dễ thở hơn vay ngân hàng.

Hơn một năm sau, đường trước cửa nhà tôi mở rộng, từ 3m lên 6m. Nhà tôi bị lấy mất 1,5m phía trước nhưng bù lại đất tăng giá. Tôi bán luôn cho người đang thuê trọ nhà mình vào cuối năm 2013, được 800 triệu vì thực ra tôi cũng không thích khu vực này lắm. Tôi không thích phải đi qua đường quốc lộ lúc nào cũng đông đúc.

Cầm tiền, tôi lại ra ngoại thành tìm mua đất. May mắn cho tôi là thị trường bất động sản TP HCM năm 2013, 2014 khá yên ắng. Tôi dò hỏi mấy bác xe ôm, quán nước, mong kiếm được những bất động sản của những người đang thiếu nợ cần tiền bán rẻ. Cuối cùng tôi cũng kiếm được một mảnh đất rộng hơn 80m2 tại khu Phước Long, quận 9, cũng cách chợ Bến Thành khoảng 15km, giá 1 tỷ của một cặp vợ chồng đang "cần tiền bán gấp". Lúc này thành phố vừa khởi công xây dựng tuyến Metro qua đây nên tôi đặt tiền mua luôn (chính xác thì miếng đất của tôi cách ga số 9 Metro khoảng 3km). Số tiền thiếu, tôi lại vay chị vợ, và vẫn trả lãi cho anh chị. Cuối năm 2016 vừa qua, khi bất động sản TP HCM đang trong giai đoạn sốt cao, tôi bán được mảnh đất này với giá 2,2 tỷ.

Tháng 5 năm nay, với số tiền bán đất quận 9, chúng tôi đã mua được một căn nhà một trệt một lầu có diện tích đất 48m2 trong một con hẻm nhỏ, ôtô đỗ cách nhà khoảng 20m, trên đường Phạm Thế Hiển, quận 8, cách chợ Bến Thành khoảng 5km, cách nơi làm việc của chúng tôi cũng chưa đầy 5km. Vợ chồng tôi đã dọn về đây ở, kết thúc cuộc sống đi ở trọ. Chúng tôi cũng đã trả hết nợ chị vợ.

Nếu như ngay từ đầu, chúng tôi an phận với một căn chung cư bình dân, thì làm sao sau 5 năm, chúng tôi có đủ tiền để xuống nhà mặt đất lại không quá xa trung tâm như bây giờ. Tất nhiên, lựa chọn nào cũng phải đánh đổi, bởi 5 năm vừa qua, chúng tôi phải chấp nhận sống khổ trong một phòng trọ 17m2, chi tiêu tiết kiệm. Tuy nhiên, tôi phải thừa nhận, nhờ có mục tiêu rõ ràng mà chúng tôi làm việc chăm chỉ hẳn. Ngoài may mắn thì tôi nghĩ rằng mình có được kết quả ngày hôm nay một phần nhờ biết theo dõi tình hình thời sự để xem hướng phát triển của thành phố, từ đó mua đất phù hợp, nên có thể bán được giá.

Đình Chiến

Chia sẻ kinh nghiệm xây, mua nhà và tiết kiệm của bạn tại đây

Let's block ads! (Why?)

Post a Comment

 
Top