Bài viết dưới đây là tâm sự của một người phụ nữ Mỹ ở độ tuổi 50 trên the Cut về vẻ ngoài ảnh hưởng tới cuộc đời bà ra sao và bà cảm nhận nét đẹp của mình ngày nay thế nào.
Khoảng lớp 8, tôi bắt đầu hay nhận được những lời khen về nhan sắc. Tôi cao ráo và duyên dáng. Tôi có dáng chuẩn và chưa bao giờ nặng quá 54kg suốt tuổi đôi mươi. Lên trung học, tôi bước vào nghề làm mẫu với mái tóc sẫm dài tới eo và đôi mắt nâu. Khi trang điểm, mang giày cao gót, tôi luôn hút mọi ánh nhìn.
Nhan sắc chắc chắn mở ra nhiều cánh cửa cho tôi. Tôi làm trong ngành PR và trải qua các công việc như sản xuất tin tức, viết bài, dẫn chương trình trò chuyện trên truyền hình. Tôi cũng diễn xuất trong một số phim dài tập, quảng cáo... Chưa bao giờ tôi bị người tuyển dụng từ chối. Tôi có bằng khá từ một trường đại học tốt nhưng có lẽ lý do khiến tôi luôn vượt qua các ứng viên khác để nhận được việc là lợi thế về ngoại hình.
Nhiều phụ nữ có vẻ đẹp khiến ai cũng phải ngước nhìn nhưng cuộc sống của họ chưa chắc đã trải hoa hồng. Ảnh minh họa: Cyber Breeze. |
Một trong những điều tệ nhất khi xinh đẹp là thường bị những phụ nữ khác xem thường. Suốt đời mình, không biết bao lần tôi bị người cùng giới làm cho phải rơi lệ. Khi cố gắng kết bạn với phụ nữ, tôi cảm thấy như mình là một gã đàn ông đang cố ve vãn họ. Phụ nữ không tin tôi. Họ không muốn tôi ở gần chồng, bạn trai của họ. Tôi thường xuyên bị tẩy chay trong các bữa tiệc mà không một lời giải thích. Tôi hình dung có thể họ suy nghĩ thế này: "Chẳng có vấn đề gì nếu cô ta thấy buồn. Cô ta xinh đẹp hơn tôi và như thế là cuộc sống đã ưu ái cô ta rồi...". Nó giống như kiểu bạn sinh ra là con nhà giàu và người ta không tin rằng bạn cũng có những nỗi khổ giống họ.
Những người phụ nữ hay ganh đua, hấp dẫn, giàu có, quyền lực lại càng ghét tôi. Ở nơi làm việc đầu tiên sau khi ra trường, các đồng nghiệp nữ thường vào hùa với nhau để chống lại tôi. Họ lén đặt chai rượu còn một nửa lên bàn tôi để khiến người khác nghĩ tôi uống rượu trong giờ làm. Có hai người còn đặt điều về tôi với sếp hòng để tôi bị đuổi việc. Tôi kể chuyện này với một số tiền bối thì họ bảo thẳng rằng: Chẳng qua đó là sự ghen ghét, chỉ vì cô quá đẹp.
Tôi từng đính hôn với một anh chàng nhưng cuối cùng chia tay chỉ vì chị dâu anh ấy tung tin nói xấu tôi với gia đình chồng tương lai. Bị dọa sẽ mất quyền thừa kế nếu còn dính tới tôi, anh ta chấm dứt quan hệ. Trái tim tôi tan nát. Có lẽ người chị dâu kia nghĩ rằng tôi sẽ là bà hoàng trong gia đình đó và chị ta sẽ bị gạt ra. Sau này, khi đã kết hôn với một người đàn ông khác, tôi cũng trải qua khoảng thời gian địa ngục cũng vì bà chị chồng. Chị ấy thậm chí không mời tôi đến chơi dịp lễ tết và chặn tôi trên Facebook.
Việc khó có bạn cũng là mặt trái của sự hấp dẫn. Khi còn trẻ, tôi luôn khao khát có bạn và chấp nhận làm bạn với bất cứ ai tiếp nhận mình. Đàn ông là những người bạn trung thành hơn nhưng đám bạn trai luôn nói rằng đó là bởi họ muốn sex. Từng nghĩ tự hỏi đàn bà ghét tôi, đàn ông chỉ muốn ngủ với tôi, vậy tôi là ai? Bạn thân nhất của tôi là một anh chàng đồng tính. Anh ta chẳng ghen tỵ và cũng chẳng ham muốn tôi. Đó có lẽ là tình bạn thuần khiết duy nhất tôi có.
Tôi chưa bao giờ gặp khó khăn trong việc có được người đàn ông mình muốn nhưng tôi rất dễ chán và thay đổi. Đáng lẽ tôi nên có mối quan hệ nghiêm túc với một anh chàng tử tế. Họ có thể sẽ là người chồng, người cha tốt nhưng tôi chẳng ở bên ai được lâu.
Nhìn lại đời mình, tôi tự hỏi "Nhan sắc đã đem lại cho tôi những gì?". Nó giúp tôi kiếm được vài công việc và rất nhiều bạn trai, nhưng còn gì khác nữa? Mãi tới khi 35 tuổi tôi mới kết hôn bởi không muốn kết thúc cuộc vui bằng cuộc sống gia đình buồn chán. Nhưng một ngày, tôi nhận ra rằng nếu muốn có con thì phải làm ngay lúc này. Tất nhiên tất cả những anh chàng tuyệt vời theo đuổi tôi thủa 20 nay đâu còn.
Chồng tôi là anh chàng tươm tất cuối cùng còn lại. Anh ấy từng có vấn đề về nghiện rượu nhưng đã vượt qua. Có những giai đoạn khó khăn, tôi đã nghĩ tới việc bỏ chồng nhưng sau đó lại chẳng biết phải tìm một người mới ra sao (vì tôi đã bao giờ phải theo đuổi đàn ông đâu) nên lại tiếp tục. Tôi sợ cảm giác bị từ chối.
Ngày nay, lúc đã lớn tuổi, tôi tăng cân một chút và khi không trang điểm, trông tôi chẳng có gì đặc biệt. Với đàn ông, và bất cứ ai dưới tuổi 40, tôi như vô hình. Họ chẳng để ý gì tới tôi.
Đây là một thực tế buồn. Dù thời trẻ bạn có xinh đẹp thế nào, khi già cũng chẳng mấy ai để ý tới bạn nữa. Bạn có thể trông vẫn duyên dáng, nhưng ai quan tâm? Ở tuổi này, vượt qua nhiều nỗi đau khi nuôi dạy 2 đứa con, sống chung với ông chồng nghiện rượu, chứng kiến cha mẹ già yếu và qua đời, tôi đã thực sự trưởng thành. Thế nhưng trong con mắt những người xung quanh, tôi đã mất đi giá trị lớn nhất của mình: Nhan sắc tuổi trẻ.
Vương Linh
Post a Comment