Cách đây không lâu, tôi có một chuyến công tác tại tỉnh xa. Gặp phải thời tiết xấu, máy bay liên tục rung xóc, dù đã tới đích rất gần nhưng không thể hạ cánh, phải bay lòng vòng trên trời suốt một tiếng đồng hồ. Có những lúc máy bay đột ngột hạ độ cao, cảm giác như rơi tự do trong giây lát, nhiều người sợ hãi la hét. Thời điểm ấy, tôi cũng vô cùng hoảng loạn và không ngừng nghĩ tới cậu con trai bé bỏng năm nay sẽ bước vào lớp một.

Con trai của tôi là một cậu bé 6 tuổi lém lỉnh, có ước mơ du học Mỹ và du lịch Nhật cùng với mẹ. Con có 4 chiếc hộp đựng tiền tương ứng với các mục tiêu cá nhân. Mỗi khi có tiền thưởng hay mừng tuổi, bao giờ cháu cũng dành phần lớn tiền bỏ vào hộp “đi Mỹ” và “đi Nhật” đầu tiên. Quyết tâm của con cũng là ước mơ dang dở ngày xưa và mục tiêu sống hiện giờ của tôi.

Điều lạ kỳ là, khi đối diện với cận kề cái chết, tôi không hề nghĩ tới bản thân mình. Thứ tôi lo lắng lúc ấy là gia đình, cậu con trai của tôi. Nếu như có chuyện không may xảy ra trên chuyến bay định mệnh đó, tôi sẽ không thể giúp con thực hiện ước mơ của mình. Rồi tôi chợt nhớ ra, mình đã tham gia 2 hợp đồng bảo hiểm nhân thọ, tổng mệnh giá bảo vệ khoảng hơn 2 tỷ đồng - đủ để con trai thực hiện điều cháu muốn. Lòng tôi bỗng thấy nhẹ nhõm hơn phần nào…

polyad

Tôi không hề có ý định mua bảo hiểm nhân thọ, cho đến khi sinh con đầu lòng. Ảnh minh họa

Giống như bao phụ nữ khác, tôi muốn tự lực chăm lo cho gia đình và an tâm vui sống. Khoảng 10-12 năm trước, bố mẹ tôi từng mua bảo hiểm nhân thọ cho em trai tôi. Khi hết hạn hợp đồng, mẹ hối hận nói: “Ôi dào, chả lãi được bao nhiêu tiền con ạ, gửi tiền ngân hàng có khi lãi hơn”. Chính điều này khiến tôi ác cảm với bảo hiểm nhân thọ.

Tôi không hề có ý định mua bảo hiểm nhân thọ, cho đến khi sinh con. Vì muốn lo cho tương lai bé đầu lòng, nên tôi mới tìm hiểu về sản phẩm này.

Khi chia sẻ ý định này với một người bạn làm ngành tài chính, cô ấy cười rồi bảo tôi: "Cậu mua bảo hiểm cho con thì tốt, nhưng con là cái máy tiêu tiền. Còn cái máy kiếm tiền chính là cậu, sao không bảo vệ bản thân trước tiên? Cậu có biết, nếu như đi máy bay mà gặp sự cố, thì trước tiên phải đeo mặt nạ dưỡng khí cho mình, sau đó mới quay sang trợ giúp trẻ em và người bên cạnh không?".

Lời nói này khiến tôi quyết định mua 2 gói bảo hiểm nhân thọ cho người trụ cột, để bảo vệ “cỗ máy kiếm tiền” trong gia đình. Tuy nhiên, ngay cả sau khi đã chi tiền, tôi vẫn còn nhiều băn khoăn và chưa tin tưởng vào lựa chọn của mình. Chỉ đến khi lên chuyến bay định mệnh, tôi mới thấy rõ được giá trị bảo vệ của bảo hiểm nhân thọ mang lại khi rủi ro bất ngờ ấp đến.

Câu chuyện của ba mẹ tôi cùng với nhiều gia đình khác, thất vọng khi nhận lại số tiền nhỏ hơn kỳ vọng khi hết hạn hợp đồng, thực sự là sai lầm. Lẽ ra họ nên thấy may mắn vì không gặp rủi ro nào tròng đời để được hưởng bảo hiểm. 

Cô bạn làm trong ngành tài chính hay văn vở và ví von của tôi, trước khi ra về còn nói thêm: “Cậu đừng tự tin rằng mình còn trẻ, khỏe thì không cần phải lo. Không ai chết đuối rồi mới học bơi, cũng như đừng đợi cho đến khi rủi ro gõ cửa mới chuẩn bị thì quá muộn”.

Linh Ngô

Let's block ads! (Why?)

Post a Comment

 
Top