Dưới đây là chia sẻ của anh Thành Tâm, 40 tuổi, hiện sống tại TP HCM.
Thời còn độc thân và làm kỹ sư trong một công ty ở khu chế xuất Tân Thuận, quận 7, TPHCM, tôi mua được ngôi nhà một trệt hai lầu trong một con hẻm cụt, ôtô vào được, cách nơi làm việc khoảng 3km. Khu nhà tôi giống như một ốc đảo, ra đường lớn, xe tải chạy rầm rầm, xe máy chen chúc, nhưng vào trong hẻm, không khí rất yên bình, dễ chịu. Vì thế, dù sau đó đã chuyển sang một công ty khác cách nhà 10km, ngán ngẩm cảnh tắc đường bên ngoài nhưng tôi vẫn thích ngôi nhà này. Rồi tôi cưới vợ, sinh con. Chúng tôi sắp xếp cuộc sống khá ổn thỏa cho đến khi con gái đầu lòng đi học mầm non vào năm 2014 thì tôi thấy chỗ ở thực sự bất tiện vì khó tìm trường phù hợp cho con. Đắn đo mãi, chúng tôi xin cho con vào học một trường công khá tốt ở quận 7, khuôn viên rộng, sạch sẽ, cách nhà hơn 2km.
Có điều lớp học đông, cô quản không xuể. Chỉ một tháng, con tôi hai lần bị bạn cào xước mặt, nó cũng không hào hứng đi học ở đây. Hơn nữa, trường chỉ giữ trẻ đến 4h30 chiều, vợ chồng tôi đều làm ở xa, 5h30 mới tan sở nên không thể nào đón con được. Tôi thuê xe ôm đưa mẹ tôi đi đón con nhưng tôi cũng không yên tâm khi đoạn đường từ nhà đến trường có nhiều lần sang đường, container, xe tải chạy. Con học được 3 tháng, chúng tôi đành chuyển trường cho con và chuyển nhà.
Bố mẹ vợ tôi đang định cư ở Mỹ khuyên chúng tôi nên cho cháu học trường quốc tế, nếu tài chính của chúng tôi quá khó khăn, ông bà sẽ hỗ trợ thêm. Để cân bằng với thông gia, bố mẹ tôi cũng hứa hỗ trợ thêm. Vậy là hai vợ chồng quyết định thắt lưng buộc bụng, cho con học trường quốc tế ở Phú Mỹ Hưng, quận 7. Thu nhập của hai vợ chồng khoảng 45-50 triệu/tháng, chi phí học mầm non của con khoảng 20 triệu. Để việc học của con được thuận tiện, tôi phải cho thuê nhà mình 12 triệu để đi thuê một căn hộ ở gần trường con 15 triệu. Chuyển chỗ ở buộc chúng tôi phải gồng gánh thêm ít tiền nhà.
Đổi lại, con tôi ở trường quốc tế năng động, tự lập và ngoan hơn, cháu mất hẳn trò mè nheo ăn vạ. Tôi không hy vọng tiếng Anh của con sẽ khá vì tiếng Việt của cháu vẫn ngọng nhưng mỗi ngày thấy con về nhà đều vui vẻ, hay kể chuyện trường lớp, tôi vui lây. Chúng tôi đăng ký dịch vụ đưa đón của trường, xe đón cháu ở cổng chung cư, bà chỉ việc dắt cháu lên.
Đầu năm 2017, vợ tôi sinh thêm thằng cu, chi tiêu gia đình tăng thêm. Hai vợ chồng đành thống nhất chuyển con lớn về học trường tư. Đang học quốc tế 20 triệu/tháng mà xin về trường tư 3-4 triệu thì quá hụt hẫng nên tôi cho con vào hệ thống giáo dục liên cấp nổi tiếng cả ở Hà Nội và TP HCM với mức học phí bằng nửa trường quốc tế. Cách dạy ở trường mới pha trộn giữa phong cách Việt và phương Tây, trẻ không phát huy hết khả năng độc lập của mình, con tôi cũng không thích trường mới bằng trường cũ vì phải học nhiều hơn chơi.
Việc chuyển đổi này thực sự là một bước lùi của cha mẹ, khiến tôi cũng có phần mất tự tin khi nói chuyện học hành của con với bạn bè. Tôi thấy trong giáo dục cũng tiền nào của nấy, có điều tình hình tài chính của vợ chồng tôi chỉ được đến vậy. Chúng tôi không thể cứ xin tiền của ông bà cho con học, tôi cũng tự thấy ngại khi mình đã đi làm bao lâu mà vẫn không lo được cho gia đình riêng.
Để con học trường này, giữa năm 2017, gia đình tôi đã chuyển về sống ở một khu chung cư tại quận Bình Thạnh, nơi có trường học của con ở tầng trệt. Chúng tôi mua một căn hộ giá 4,5 tỷ vì cảm thấy cuộc sống thuê nhà khá tạm bợ còn việc mang nhà của mình cho thuê vừa không có nhiều lợi nhuận vừa mệt mỏi vì người thuê đã tự ý chia nhà cho người khác thuê lại. Lấy nhà về, tôi mất cả trăm triệu sửa chữa lại mới bán được.
Vào năm học tới, bé đầu nhà tôi sẽ lên lớp hai. Bé thứ hai cũng bắt đầu đi học mầm non. Tổng chi phí cho việc học của hai con ở cùng trường con cả đang học sẽ là khoảng 25-30 triệu/tháng và tôi biết mình sẽ lại căng thẳng.
Vợ chồng tôi mới cho con đi học được 4 năm mà đã quay như chong chóng. Tôi thấy việc học của trẻ sao giờ gây mệt mỏi cho cha mẹ quá, không như thời mình ngày trước. Tuy nhiên, tôi quan niệm, cố gắng đầu tư thật tốt cho con trong giai đoạn đầu đời, để sau này cháu có sức tự bơi. Kịch bản xấu nhất là khi con vào cấp hai, tôi sẽ cho con về trường công nếu tài chính eo hẹp quá. Có lẽ lúc đó, cháu đã tự biết bảo vệ mình, không còn bị bắt nạt như những ngày đầu đến trường mầm non trước đây.
Thành Tâm
Chia sẻ thắc mắc, kinh nghiệm chọn trường cho con của bạn tại đây.
Post a Comment