Đi học múa Ấn Độ để giảm cân, Vân gặp "ông thầy" có đôi mắt sâu thẳm và không ngờ đó lại là bố của con gái cô bây giờ.
Chị Lê Bằng Vân, 28 tuổi và chồng là anh Surya Mohan, 32 tuổi, hiện sống tại Hà Nội cùng cô con gái hơn 2 tuổi. Căn nhà nhỏ ở phố Hoàng Ngọc Phách của cặp vợ chồng này mấy hôm nay rộn rã hơn khi anh Mohan vừa trở về từ chuyến thăm gia đình ở Ấn Độ, để cùng vợ con đón Tết.
"Từ bé, mình đã mê những cái nháy mắt, lắc cổ của các vũ công Ấn Độ nên luôn thích học những điệu múa này. Trước khi đi học lớp múa Bollywood của ông thầy khá nổi tiếng (là ông xã bây giờ), mình đã xem ảnh và thấy sao người dạy môn múa sexy mà vừa già vừa xấu vậy. Nhưng khi đến lớp thì ngớ ra khi thấy 'thầy' có đôi mắt sâu thăm thẳm, hút hồn", Vân kể về lần đầu gặp ông xã vào tháng 7/2012.
Tuy nhiên, ấn tượng đầu tiên của chị với "ông thầy" lại không đẹp lắm, khi thấy anh có vẻ lạnh lùng, không hề nở nụ cười nào với học viên và nói tiếng Anh rất khó nghe. Sau buổi học, chị muốn tự luyện thêm ở nhà nhưng không tìm được bài hát nên đã lên Facebook thử dò tìm theo tên thật của thầy thì thấy ngay. Chị đã kết bạn và gửi tin nhắn hỏi tên bài hát dùng trong buổi học.
Hôm sau, đang online, thấy thầy dạy múa nhắn tin "hi", chị Vân cũng lịch sự trả lời rồi cả hai trò chuyện vài câu xã giao.
Sau đó, thấy "thầy" sau buổi học hay chat với mình, Vân nghĩ "ông này muốn tán tỉnh mình sao" và thấy hơi phiền dù anh nói rất lịch sự, từ tốn. Nhưng không hiểu sao khi "thầy" nói muốn hẹn gặp vào một tối thứ bảy, Vân lại đồng ý. Buổi gặp gỡ như hai người bạn đó như không có gì đặc biệt cho tới khi hai người đi về thì anh Surya Mohan bị một con muỗi bay vào mắt khiến bên mắt đó đỏ ngầu. Sáng hôm sau, Vân nhắn tin hỏi thăm và biết thầy nghỉ dạy vì đau mắt nên đã hỏi địa chỉ rồi mang thuốc tới.
Từ ngày đó, tình cảm giữa hai người ngày càng lớn dần. Cả hai quyết định kết hôn đầu năm 2013 và hiện đã có một bé gái xinh xắn hơn 2 tuổi tên Eearni Nakshatra Hạnh Quyên.
|
Chị Lê Bằng Vân và chồng cùng con gái. Ảnh: NVCC.
|
"Giờ nhìn lại mới thấy hồi đồng ý lấy chồng, mình cũng hơi liều. Thấy yêu và hợp là cưới, không quan tâm đến việc việc liệu có hoà hợp được với gia đình chồng hay có phải sang Ấn Độ ở không. Rất may là không ai bắt mình nhịn thịt bò, thịt lợn hay sang Ấn trùm khăn pha trà làm bánh", chị cười vui chia sẻ.
Chị Vân cho biết, lúc mới yêu nhau, anh Mohan cũng hay bắt nạt chị và "tỏ vẻ" gia trưởng. Nhưng từ khi cưới, đặc biệt từ lúc chị có bầu cho đến nay, anh luôn thể hiện là người đàn ông hết mực chiều vợ, yêu con. "Sau khi kết hôn, mình thất nghiệp. Anh ấy kiếm tiền lo cho gia đình nhưng về nhà vẫn không ngại làm bất cứ việc gì, từ rửa bát, nấu cơm, pha sữa tới cho con ăn... đồng thời còn giúp vợ bắt đầu tập kinh doanh mỹ phẩm", chị kể.
Chị Vân cho hay, sau khi cưới, chị có bầu luôn rồi nuôi con nhỏ, sau đó lại bận việc kinh doanh nên chưa có điều kiện về thăm quê chồng lần nào. Dù vậy, chị vẫn thường xuyên trò chuyện với mẹ và các thành viên nhà chồng qua các ứng dụng mạng. "Bố mẹ chồng rất hiền. Mẹ chồng thỉnh thoảng vẫn hay gửi quà về cho mình và em bé. Như gần đây, khi anh xã về Ấn Độ thăm bố mẹ, mình bận hàng Tết nên không về cùng được, ông bà cũng buồn nhưng không trách mắng gì. Thậm chí những lúc vợ chồng có bất đồng, anh xã còn luôn được mẹ dặn dò là nên nhường nhịn vợ", chị chia sẻ.
Anh Mohan đặc biệt rất chiều và chăm chút cho con gái. Mọi việc, từ buộc tóc, cho con ăn, tắm rửa cho con... anh đều thành thạo và rất thích làm. "Hồi Suri mới sinh, khóc đêm liên tục. Anh xã khi ấy phải đi công tác nước ngoài và chỉ về được hai hôm, thế mà suốt 2 đêm đó anh ngồi bế, dỗ con. Bố ru con mà mồ hôi chảy tong tong vì đi lại nhiều quá", chị Vân kể lại.
|
Anh Mohan rất yêu và chiều con gái nhỏ. Ảnh: NVCC.
|
Ở hai đất nước với hai nền văn hóa khác nhau, cả hai cũng không tránh khỏi những lúc hiểu lầm. Chị kể, quê chồng Ấn Độ có rất nhiều dịp lễ lớn và những lần vậy, mỗi nhà thường chặt 2 cây chuối lớn để trước cổng. Vì thế, khi ở Việt Nam cùng vợ, anh Mohan nhiều lần năn nỉ, rồi giận dỗi đòi chị tìm bằng được cây chuối mang về nhưng trong nội thành bói không ra nơi nào có. Chị cũng nhờ người chở cây chuối từ ngoại thành vào nhưng không ai nhận, khiến anh xã "dỗi mãi hết ngày này qua lễ khác".
Một tình huống bi hài khác mà cô gái lấy chồng Ấn Độ gặp phải là đúng hôm cách Tết một tháng thì anh Mohan kêu nhớ bố mẹ rồi đòi về bằng được. "Anh ấy không biết việc sắm sửa Tết ở Việt Nam bận thế nào, nhất là năm nay là năm đầu tiên nhà mình có cửa hàng kinh doanh riêng. Vợ gàn không được, cuối cùng đành để chồng đi trong khi mình vừa lo bán hàng, vừa chuẩn bị Tết, lại chăm con nhỏ", chị Vân bộc bạch.
Hiện tại, anh xã đã trở lại Việt Nam cùng vợ đón Tết. Cả gia đình chị cũng dự định một ngày gần đây sẽ qua Ấn Độ thăm gia đình, họ hàng. Sau ba năm chung sống, vợ chồng cũng có những lần va chạm, cãi vã nhưng chị Vân cho biết, chị vẫn luôn thấy mình đúng đắn và may mắn khi lựa chọn một người đàn ông của gia đình làm điểm tựa.
Vương Linh